Lúc này thấy Trương Tiểu Kiếm đến trước mắt, bệ hạ Harrs CCCXXV vội vàng bước lên trước một bước, nói:
- Tri thức chính là sức mạnh! Hoan nghênh thần sứ đại nhân giá lâm vương quốc Kane.
Hắn vừa lên tiếng, đám người đằng sau lập tức đồng thời cúi người:
- Hoan nghênh thần sứ đại nhân giá lâm vương quốc Kane.
- Ừm, mọi người khách khí. – Trương Tiểu Kiếm hài lòng gật đầu nói: - Thành thị cũng được đấy, quy mô rất lớn, đáng khen ngợi!
Nếu là người khác nói thế thì ước chừng cỏ trên mộ phải cao mấy mét rồi. Nhưng nếu là Kiếm ca chúng ta thì phải khác!
- Cám ơn thần sứ đại nhân đã khích lệ. – Harris CCCXXVI rất là cung kính nói: - Trong cung đã chuẩn bị tiệc tối cực kỳ phong phú và các nữ hầu xinh đẹp, đến đón gió tẩy trần cho thần sứ đại nhân!
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Tiệc tối phong phú gì gì không quan trọng, quan trọng là nữ hầu xinh đẹp nhá!
Đây là định quyến rũ anh à?
Đừng đùa! Một người đàn ông đứng đắn lại chung tình như anh đây thì sao có thể dao động vì gái đẹp được!
Đối với quý cô rồng Connisia cũng đến, Harris bệ hạ cũng không có biểu cảm gì đặc biệt.
Dù sao đối với hắn mà nói, có thể chữa trị bệnh vô sinh để sinh con đẻ cái được hay không mới là mấu chốt. Một con rồng ở bên cạnh cũng sẽ không nguy hiểm lắm… Có thần sứ đại nhân ở đây, rồng thì đã sao?
Nhìn vẻ mặt mỉm cười hạnh phúc thỏa mãn của cô ta kìa, xem ra thân phận kỵ sĩ rồng khác của vị thần sứ đại nhân này hẳn là thật!
Lúc này trong hoàng cung đã có đầy nữ hầu. Đám nữ hầu bưng đĩa bạc trên tay, bên trên đậy kín nắp đậy điêu khắc hoa văn đẹp đẽ, có thể biết được trên đĩa đều là những món ăn cực kỳ ngon miệng.
Mọi người ngồi xuống theo thứ tự.
Ước chừng hai trăm nữ hầu xinh đẹp đứng sau lưng mọi người.
Đầu tiên là Harris bệ hạ, sau đó Trương Tiểu Kiếm ngồi xuống vị trí đối diện hắn… Ước chừng khoảng ba mươi mét.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tiên sư chứ suýt nữa thì không thấy mắt người luôn ấy chứ!
Sau đó cả đám ma pháp sư cung đình cùng với các kỵ sĩ thủ hộ ngồi ở hai bên, cuối cùng Connisia xinh đẹp thì ngồi sát bên cạnh Trương Tiểu Kiếm.
- Thần sứ đại nhân từ xa đến, xin hãy cho phép ta thay mặt người của vương quốc Kane gửi đến lời chào chân thành nhất.
Harris bệ hạ đứng dậy, những người khác cũng đứng dậy, vỗ tay nhiệt liệt.
Thân là thế giới ma pháp cao đẳng, ma pháp phóng đại thanh âm cùng với truyền tống cực kỳ phát triển.
Đương nhiên, thuật quan sát cũng là một trong những pháp thuật cần thiết nhất.
Nhưng vấn đề là Trương Tiểu Kiếm không biết…
May mà Connisia ở bên cạnh hắn, cho nên trao đổi với nhau coi như là không có vấn đề gì.
- Harris bệ hạ khách khí. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười nói: - Lần này ta đến đây cũng là nhận được thần linh chỉ dẫn, hy vọng có thể giúp đỡ được chút ít cho Harris bệ hạ.
- Thần sứ đại nhân khách khí.
Giây phút hàn huyên ngắn ngủi trôi qua, mọi người bắt đầu dùng bữa.
Tuy rằng là hoàng cung, nhưng dù sao cũng là vùng nông thôn, món ăn thì quanh đi quẩn lại là bánh mì pho mát rượu vang các loại, cho nên Trương Tiểu Kiếm chỉ tùy ý ăn mấy miếng là ăn không nổi nữa.
- Thần sứ đại nhân. – Thấy Trương Tiểu Kiếm buông dao nĩa, Harris bệ hạ mỉm cười chậm rãi nói: - Nghe đại sư Grand nói, ngài cực kỳ tinh thông thần thuật. Không biết về lĩnh vực y học…
Hắn vừa thốt ra lời này, cả nhà ăn lập tức trở nên im lặng.
Ây dà, ông bệ hạ này thật là thẳng thắn đấy. Trước mặt công chúng mà nhắc tới vấn đề nhạy cảm như vậy thật sự ổn sao?
- Khụ khụ, này á… - Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng hắng giọng rồi nói: - Về lĩnh vực y học thì ta còn khá là chuyên nghiệp, nói chứ các loại bệnh nan y đều là thuốc đến hết bệnh nhé.
Thuốc đến hết bệnh!
Vừa nghe thấy thế, Harris bệ hạ lập tức thở phào nhẹ nhõm… Thần sứ đại nhân không hổ là thần sứ đại nhân, lượng tri thức quá phong phú! Hắn vội đứng dậy:
- Thần sứ đại nhân, xin hãy ra chỗ khác nói chuyện!
Hai người bước ra khỏi cái nhà ăn khổng lồ kia, chờ đến khi đi tới vườn hoa sau trống trải, Harris CCCXXVI rốt rục thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, rồi nói:
- Thần sứ đại nhân hẳn là đã nghe nhắc tới về bệnh của ta rồi, ta không dài dòng nữa, hy vọng thần sứ đại nhân có thể trị liệu được bệnh của ta. Đến lúc đó ngài muốn thứ gì, chỉ cần trong lãnh địa của ta có, ngài cứ việc nói một tiếng!
Sau đó là bổ sung thêm một câu:
- Kể cả phụ nữ!
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Khụ khụ… Người đứng đắn như anh đây sao có thể bị đàn bà phụ nữ dụ dỗ được?
Trương Tiểu Kiếm:
- Cám ơn!
Hai người lập tức đi đến phòng bên cạnh, lúc này ngọn lửa hóng hớt trong lòng Trương Tiểu Kiếm đã bắt đầu bốc cháy hừng hực, hỏi:
- Bệ hạ, ngài ngồi xuống đi. Trước tiên ta phải bắt mạch cho ngài, xem thử xem ngài rốt cục là vì sao.
- Được được được. – Harris bệ hạ hỏi: - Thế… Ta nên làm thế nào?
- Đưa tay cho ta là được. – Trương Tiểu Kiếm đổi luôn kỹ năng lão thầy thuốc, sau đó đặt tay lên trên cổ tay của Harris bệ hạ: - Ngài chờ ta xem một lát…
Dù sao thì cũng là kỹ năng của hệ thống, bắt mạch chuẩn xác không bàn cãi. Trương Tiểu Kiếm chẩn đoán một lúc rồi hoàn toàn theo bản năng muốn sờ râu, rồi lắc đầu nói:
- Bệ hạ, ta nói thẳng ngài đừng giận, thân thể ngài có vẻ không được khỏe mạnh lắm, ngài là thận dương hư đấy… (*)
(*) Thận dương hư: Chứng bệnh khuyết thiếu dương khí của nam giới, thể hiện rõ ràng nhất là liệt dương, bất lực các loại… Trong truyện này thằng nhân vật chính trị bệnh tầm bậy, đề nghị các bạn độc giả không nên làm theo. Nếu mắc chứng này thì nên tìm bác sĩ cổ truyền bốc thuốc, uống thuốc bổ dương chứ đừng làm như trong truyện, cẩn thận liệt dương vĩnh viễn =))
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +99 đến từ Harris Kent!”
Thận dương hư!
Vừa nghe thấy danh từ này, Harris bệ hạ lập tức đần mặt… Hắn chưa bao giờ nghe thấy còn có thứ này. Hư gì cơ?
- Ừm… Thần sứ đại nhân… - Harris ngơ ngác nhìn Trương Tiểu Kiếm, vội nói: - Hư cái gì ấy… Rốt cục là bệnh gì thế? Hẳn là nên trị liệu như thế nào?
- Vấn đề này ư… - Trương Tiểu Kiếm tỏ vẻ như cao nhân, nói: - Ngài thuộc loại thận dương hư nghiêm trọng dẫn đến bất lực, nói trắng ra chính là không “hành xử” được!
Harris bệ hạ: “!!!”
Thần sứ đại nhân không hổ là thần sứ đại nhân! Chỉ tùy tiện sờ tay thôi là đã biết chứng bệnh của mình rồi!
- Đúng đúng đúng. – Harris bệ hạ trợn to mắt, ra sức gật đầu: - Chính là không “hành xử” được! Tiểu Kiếm tiên sinh, ngài xem nên trị liệu chứng bệnh này như thế nào?
- Thật ra thì cũng đơn giản thôi. – Trương Tiểu Kiếm nói: - Uống thuốc, vật lý trị liệu. Uống thuốc ấy, ta viết mấy cái đơn thuốc cho ngài là được. Vật lý trị liệu thì đơn giản, ta cho ngài xem một video thử xem, ngài có thể để cho phi tần của ngài học tập chút.
- Oh! – Harris bệ hạ quả thực như là mở ra cánh cửa đi đến thế giới mới… Còn có thần vật bậc này?!
Bảo phi tần của mình học tập?
- Được được được! – Harris bệ hạ vội nói: - Vậy còn mong thần sứ đại nhân nhất định không thể keo kiệt, chỉ cần có thể trị khỏi bệnh của ta, ngài cần gì, chỉ cần ta có thì đều có thể cho ngài!
- Ài ài, bệ hạ khách khí. – Trương Tiểu Kiếm miệng nói không cần, nhưng thân thể vẫn rất thành thật. Thằng này lấy di động ra luôn… Bà nạu, đã đến lúc sử dụng thần khí anh đây yêu quý nhiều năm rồi!
Like fanpage team: Thánh Thiên Tiên Vực để update thông tin các truyện của team nhanh và sớm nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]