Ăn cơm xong rồi trở về phòng khách sạn, Trương Tiểu Kiếm nằm trên giường nhìn trần nhà.
Mẹ kiếp vừa nghĩ đến chuyện bảy tháng một năm sau sẽ có một tảng thiên thạch bự tổ chảng “ghé thăm” địa cầu, Trương Tiểu Kiếm lập tức cảm thấy đau trym.
Trước tiên mình phải trở thành Thần Chém Gió cái đã, rồi tới lúc đó mới có thể chém bay tảng thiên thạch kia được.
Thật ra thì cũng không có gì ghê gớm.
Quan trọng hơn hết là không thể nhắc chuyện này với ai khác. Cho dù nói cũng méo có thằng nào thèm tin…
Cho nên sự kiện có thể nói là cứu vớt thế giới này đã hoàn toàn đặt trên đầu hắn, cảm giác ấy thật lòng méo dễ chịu chút nào cả. Nhất là khi hiện tại hệ thống còn xuất hiện trục trặc, cướp công năng của hệ thống khác, sau đó mình lại bị hệ thống khác cướp một lần, rồi còn bị khinh bỉ…
Thật buồn bực!
Hơn nữa Tiêu Thần Tâm còn kiếm chuyện cho hắn…
- Thầy ơi. – Tiêu Thần Tâm mặc một chiếc áo ngắn lộ rún, dưới thân mặc một chiếc quần short, đi chân trận, da thịt quả thực là sáng gì mà chói thế là chói lòa con mắt nạm vàng SJC 24K của Trương Tiểu Kiếm. Quan trọng nhất là con nhóc này còn dựa lưng vào cạnh cửa, lắc quả dưa chuột trên tay: - Thầy đang nghĩ gì vậy?
Rồi đặt dưa chuột lên miệng, thè lưỡi liếm, sau đó cắn nhẹ…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tiên sư! Con nhóc này biết cách dụ dỗ quá mức cho phép rồi! Không thể tiếp tục quan sát được nữa! Nếu không thì cứng mất!
- Con nhóc xấu xa nhà mày cố ý dụ dỗ anh đúng không? – Trương Tiểu Kiếm đứng dậy kéo Tiêu Thần Tâm tới đặt lên đùi mình: - Hôm nay thầy nhất định phải đánh mông mày!
- Ây dà dà dà dà dà dà! – Tiêu Thần Tâm không chờ cho Trương Tiểu Kiếm ra tay đã vội chạy ra ngoài, vừa chạy vừa cười: - Ha ha ha ha ha thầy bị người ta dụ dỗ rồi đúng không? Dựng lều rồi kìa nha! Ố, hình như hơi nhỏ?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Trương Tiểu Kiếm nhìn quả dưa chuột, sau đó nghĩ tới mình…
Mẹ kiếp, còn méo bự bằng quả dưa chuột! Thiệt đau nòng!
Kệ mịa! Dù sao cũng chỉ còn bảy tháng một năm, anh mày có thể trở thành Thần Chém Gió thì mọi người đều sống khỏe, không thành được thì mọi người cùng nhau thăng thiên!
Nếu đã thế, anh mày bung lụa luôn cho nóng!
Trương Tiểu Kiếm hung tợn nhá:
- Con nhóc xấu xa! Đừng có đắc ý! Chờ xem anh sẽ cho mày hiểu cái gì gọi là “một phát tới dạ dày”!
- Thiệt hở? – Tiêu Thần Tâm nghiêng đầu nhìn hắn: - Nhưng người ta “sâu không lường được” đó nha!
Trương Tiểu Kiếm:
- Anh đây là “gốc rễ vững chắc” nhé!
Tiêu Thần Tâm:
- Thầy đen tối quá nha!
Trương Tiểu Kiếm:
- Ây chà bình thường bình thường, sơ sơ thôi sơ sơ thôi…
Hai người đang đùa giỡn, hai người Ninh Hàn Lâm và Hứa Gia Ấn cùng nhau đi tới. Ninh Hàn Lâm vừa vào cửa đã nói ngay:
- Trương đại sư thật bản lãnh. Lần đầu tiên tôi thấy quy hoạch bằng miệng đấy. Tiếp theo không biết Trương đại sư sẽ thu xếp như thế nào? Lão Hứa không thành vấn đề rồi, dựa theo trình tự bình thường, kế tiếp hẳn là sao Thiên Mãnh đúng không? Đều có yêu cầu gì?
Í, đây là bắt đầu bàn việc nghiêm túc rồi hả?
- Tôi xem thử xem nha. – Trương Tiểu Kiếm bắt đầu tính toán: - Dựa theo ngũ hành bát tự mà nói, Hứa tổng là năm mộc, mạng thổ. Thế thì tiếp theo hẳn là năm thủy, mạng kim. Năm thích hợp thì có sinh năm Nhâm Thìn 1952 mạng Trường Lưu Thủy (Nước chảy mạnh),sinh năm Quý Tỵ 1953 mạng Trường Lưu Thủy, sinh năm Bính Ngọ 1966 mạng Thiên Hà Thủy (Nước trên trời),sinh năm Đinh Mùi 1967 mạng Thiên Hà Thủy, sinh năm Nhâm Tuất 1982 mạng Đại Hải Thủy (Nước biển đại dương),sinh năm Quý Hợi 1083 mạng Đại Hải Thủy…
- Sáu năm đó đúng không? – Ninh Hàn Lâm thò tay vào túi áo lấy ra một tờ giấy luôn: - Tôi bảo trợ lí cố ý tra xét năm sinh của tất cả mọi người, chờ tôi tìm xem thử…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Vãi chưởng! Chuyên ngiệp thế!
Có danh sách rồi thì đơn giản. Dù sao Trương Tiểu Kiếm nói yêu cầu, bọn họ chỉ cần dựa theo đó mà tìm, chẳng bao lâu sau đã tìm được mục tiêu tiếp theo… Sao Thiên Mãnh Quách Quảng Xương, chủ tịch Phục Tinh quốc tế.
- Rồi. – Ninh Hàn Lâm cười nói: - Tôi khá là quen thuộc với lão Quách, chuyện này cứ giao cho tôi đi nói là được.
Có Ninh Hàn Lâm đi thuyết phục thì Trương Tiểu Kiếm đương nhiên là vui sướng vì được nhàn rỗi. Hắn còn phải đi cướp về trung tâm thương mại của hệ thống cơ. Thế là hắn lập tức nói:
- Được, vậy thì làm phiền Ninh tổng. Hôm nay tôi dùng pháp lực hơi nhiều, phải bế quan nghỉ ngơi mấy ngày. Mấy ngày này nhờ ngài chăm sóc Tâm Tâm với bọn đàn em kia giúp tôi.
Chăm sóc mấy người mà thôi, chuyện nhỏ, Hứa Gia Ấn lập tức hứa hẹn:
- Không thành vấn đề. Cậu cứ yên tâm đê!
Thế là mọi người tách ra.
Chờ đến khi tiễn bước tất cả mọi người, Trương Tiểu Kiếm đóng chặt cửa sổ, sau đó lại tắm rửa kỹ càng một phen, thế mới bắt đầu chuẩn bị đi xa.
- Hệ thống. – Trương Tiểu Kiếm hỏi: - Cần chuẩn bị những thứ gì vậy? Tớ méo có kinh nghiệm gì đâu đấy!
Hệ thống:
- Hiện tại ký chủ đã có được 235.621 điểm số khiếp sợ, có thể suy xét chuyện mua kỹ năng từ trung tâm thương mại hệ thống.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ừm… Ý hay đấy! Một cái vị diện ma pháp cấp thấp thôi mà, cũng đồng nghĩa với châu Âu thời trung cổ ấy chứ gì?
Thế thì nhất định là phải cần chút vũ khí gì đó chứ nhỉ?
Hay là đi trung tâm thương mại mua thanh đao? Hoặc dứt khoát nhờ Hứa tổng kiếm khẩu súng giúp?
- Đúng rồi, hệ thống. – Trương Tiểu Kiếm hỏi: - Nhất định phải chờ đến giờ mới có thể trở về hay sao? Lượt đi sau là khi nào?
Hệ thống:
- Nhất định phải chờ đủ bảy ngày mới có thể trở về. Lượt đi sau phải chờ bảy ngày trên địa cầu mới có thể tiến vào vị diện khác một lần.
Áu, thế thì hiểu rồi!
Bà nạu! Để anh nhìn xem thằng nào dám bắt nạt hệ thống nhà mình!
Dù sao thì hệ thống nhà mình bị mình bắt nạt còn được, nhưng thằng khác dám bắt nạt, bố mày thổi chết mịa nó!
Lại nói, vị diện ma pháp cấp thấp xác thực là không có gì đáng chuẩn bị cả. Một đám quê mùa mà thôi, anh chỉ cần tùy ý qua đó chém cái gì mà máy bay rồi xe tăng các kiểu cũng đủ hù cho tụi nó đần thối mặt rồi đúng không?
- Cứ thế đi! – Trương Tiểu Kiếm trực tiếp chuẩn bị một ít đồ cần dùng tất yếu nhét vào ba lô hệ thống, sau đó búng tay cái chách: - Xuất phát!
Hệ thống:
- Lỗ đen thời không (trục trặc) chuẩn bị mở ra. Bắt đầu đếm ngược thời gian… 10, 9, 8… 3, 2, 1, 0!
Roẹt một phát, Trương Tiểu Kiếm lập tức cảm giác cứ như là ngồi trên tàu lượn tốc độ cao ấy. Lúc hắn mở mắt ra…
Đây là một hang động rất lớn.
Hơi nóng phả ra, khắp nơi xung quanh đều là vàng bạc châu báu!
Quả thực là núi vàng!
Quan trọng nhất là, ở trên ngọn núi xếp bằng vàng bạc châu báu ấy, có một sinh vật cực kỳ khổng lồ đang nằm ngủ, thỉnh thoảng có từng luồng hơi nóng phun ra từ trong lỗ mũi nó.
Nó cứ nằm ở đó, Trương Tiểu Kiếm đứng trước mặt nó, cứ như là chuột với voi ấy.
Ừm, không sai, loài rồng của vị diện ma pháp ---- Một con rồng chân chính!
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
- Hệ thống… - Trương Tiểu Kiếm rất chi là sa mạc lời: - Mày xác định đây là sinh vật ở vị diện ma pháp cấp thấp sao?
Hệ thống:
- Lỗ đen thời không (trục trặc) hình như là truyền tống không được đúng vị trí cho lắm…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ý mày là truyền tống sai vị diện đúng không? Sau đó anh mày phải lang thang ở cái vị diện này suốt bảy ngày?
Đậu má! Vào nhầm phó bản rồi phải làm seo bây chừ? Online chờ gấp!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]