Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

- Cuối cùng, Ecotect là một loại công cụ chứa đầy đủ các công năng có thể thiết kế và phân tích liên tục. – Trương Tiểu Kiếm uống một ngụm rượu rồi nói: - Bao gồm công năng phân tích và mô phỏng phổ biến rộng rãi nhất, có thể nâng cao tính năng thiết kế kiến trúc và các kiểu kiến trúc hiện có. Phần mềm này có tính năng phân tích tổng thể mức hao tổn điện năng, nước, khả năng loại bỏ khí thải… Có thể nhìn thấy hết thảy trong mô hình kiến trúc được mô phỏng gần như chân thật. Người sử dụng có thể dùng công năng 3D mạnh mẽ để tiến hành phân tích, mô phỏng các nhân tố ánh sáng tự nhiên, hiệu quả che nắng, chắn nắng, thông gió vân vân… ảnh hưởng tới hoàn cảnh như thế nào.

Rồi hắn làm tổng kết cuối cùng:

- Trước mắt chỉ có nhiêu đố. Bây giờ tôi tạm thời chỉ biết chừng đó thôi. Các phần mềm khác tuy rằng cũng hơi biết chút, nhưng sử dụng hơi phiền toái mà cũng chẳng có tác dụng là mấy nên khỏi cần nói.

Bibb Rogers: “…”

Đinh Thần: “…”

Rose: “…”

Đậu xanh thế mà mày còn dám bảo là hiểu sơ sơ hả?! Mấy thứ đó ngay cả bọn này còn không thể nói rõ ràng được, ai ngờ mày lại thuộc làu làu như thế, nói ra hết còn méo sai chữ nào luôn?!

- Trương đại sư đúng là lợi hại. – Đinh Thần ngơ ngác nhìn Trương Tiểu Kiếm, hắn suy nghĩ rồi chợt hỏi: - Nhưng chỉ biết dùng mấy thứ đó thì có tác dụng nào đâu? Vấn đề quan trọng nhất lúc này là thời gian cơ!

- Thời gian á? Tôi còn thật không để ý tới ấy. – Trương Tiểu Kiếm gãi đầu rồi nói: - Ba người có mang laptop tới không? Không bằng chúng ta thử xem. Tôi cũng chẳng biết tốc độ của tôi như nào nữa. Lâu rồi chưa từng làm.

- Có mang có mang! – Đinh Thần lập tức lấy laptop từ trong cặp ra, còn đầy đủ bàn phím với cả con chuột, nói: - Trương đại sư ngài xem thử có thuận tay không?

- Cũng được đấy. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, thử chuột. Không hổ là thiết bị chuyên nghiệp, dùng ngon quá! Hắn nhìn phòng này rồi nói: - Lấy phòng này đi, tôi thử xem mất bao lâu thì có thể vẽ nó ra.

- Phòng này á? – Nói thật phòng riêng này khá là đơn giản, chẳng qua là một căn phòng lớn cộng thêm nhà vệ sinh riêng, bên tường còn có một dãy sofa vân vân… Mấy thứ này đối với dân chuyên ngành mà nói hoàn toàn không thành vấn đề.

Chẳng qua nói là đơn giản, nhưng quan trọng là mất bao nhiêu thời gian mới có thể vẽ xong nó.

Đinh Thần ước lượng một chút, từ đo đạc cho tới khi vẽ xong, bản thân hắn ít ra cũng phải mất khoảng nửa giờ…

Sau đó hắn lập tức thấy Trương Tiểu Kiếm lấy máy tính, mở CAD…

“Tạch tạch tạch ---!”

Tay Trương Tiểu Kiếm cứ như là biến thành vòi bạch tuộc ấy, nhanh đến mức chỉ còn bóng mờ! Bụp bụp bụp gõ trên bàn phím, chỉ dùng vỏn vẹn 2 phút thôi, đã vẽ xong cả căn phòng luôn!

“Điểm số khiếp sợ +66! +66! +66!...”

Cả đám thấy thế đực mặt ra. Chuyện gì vậy? Nhìn trình độ thành thạo của thằng này, ít ra cũng phải nghiên cứu mấy chục năm mới có thể đạt đến level đó! Quả thực là thao tác hoàn toàn bằng bàn phím, phím tắt các kiểu chuẩn trăm phần trăm luôn, quan trọng nhất là kích cỡ còn méo lệch đường nào!

- Ba người xem thử xem có được không? – Trương Tiểu Kiếm vẽ xong, cười ha ha đẩy máy tính qua: - Kích cỡ thì tôi cơ bản là tính theo kích thước của gạch nền, hẳn là sẽ không chênh lệch quá 5mm.

Chênh lệch không quá 5 mm!

Có nghĩa là gì?

Nói dễ hiểu chính là chỉ lớn bằng ngòi bút chì mà thôi!

Quan trọng nhất là thời gian --- Đậu phộng chỉ mới có hai ba phút à?!

- Tôi đo thử xem! – Đinh Thần lập tức lấy ra một chiếc máy đo laser từ trong cặp, bắt đầu đo đạc. Hắn đo chẳng nửa giờ, tính toán cẩn thận từng ngóc ngách, xong rồi đối chiếu với kích thước trên máy tính…

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +99 đến từ Đinh Thần!”

- Đúng là không chênh lệch một chút! – Đinh Thần suýt nữa trừng lòi con mắt: - Trương đại sư, anh làm bằng cách nào vậy?!

- Ây dà, không phải đã nói rồi sao, biết sơ sơ biết sơ sơ. – Trương Tiểu Kiếm dọn dẹn xong rồi nhàn nhã uống một ngụm rượu vang, nói thản nhiên: - Bình thường tiếp xúc với nhiều thứ, cho nên mới tò mò luyện tập một chút, trình độ thường thường thôi, coi như lòe người được, tàm tạm tàm tạm.

Mã Vân: “…”

Mã Hóa Đằng: “…”

Quần chúng vây xem đã triệt để ngơ ngác: “…”

Thế mà mày còn bảo là biết sơ sơ thôi á?!

Mày tưởng bọn này thất học dễ lừa đúng không?! Thế đã là am hiểu rồi nhé?! Kiến trúc sư chuyên nghiệp bình thường còn không thành thạo bằng mày đâu nhá!

- Ê này… - Mã Vân ngẫm nghĩ rồi hỏi: - Trương đại sư, thế ở lĩnh vực phong thủy, cấp bậc của ngài xem như là gì?

Trương Tiểu Kiếm:

- Cũng coi như là biết sơ sơ thôi. Cách am hiểu cỡ một thành phố một tỉnh lị, hơi xa đấy.

+10 điểm thanh lịch! Về chỗ!

Lật bàn nhá đậu má! Mày đã trâu cmn bò thế rồi mà ở trong mắt mày chỉ tính là biết sơ sơ thôi á?!

Mọi người yên lặng toẹt đối --- Thằng cha này mà chém phát, thật đúng là méo thua kém mấy ông trùm sò Mã Vân Mã Hóa Đằng tí nào cả!

- Ai nha, Trương đại sư tài cao. Bản lĩnh quá lợi hại! – Mã Vân đứng ra hòa giải: - Tới tới tới uống rượu uống rượu! Mọi người mời Trương đại sư một ly!

- Mời Trương đại sư một ly!

Cả đám vừa nói chuyện vừa uống một ly. Không ngờ Trương Tiểu Kiếm vừa đặt ly rượu xuống, hệ thống lập tức lên tiếng:

“Hệ thống: Thăm dò thấy đầu mối nhiệm vụ chính tuyến ký chủ vừa đạt được: Đại kiến trúc sư. Phần thưởng thân phận: Mị lực +1. Đạt được danh hiệu Đại Kiến Trúc Sư, yêu cầu đạt được giải nhất cuộc thi thiết kế biệt thự ABBS quốc tế. Phần thưởng nhiện vụ: Hai ngôi sao.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu phộng! Thế là mở ra nghề nghiệp mới luôn rồi á?!

Trương Tiểu Kiếm vội kéo giao diện hệ thống ra, hỏi:

- Hệ thống, có những kỹ năng nào? Nhanh cho tớ nhìn xem thử!

Hệ thống:

- [Kỹ năng bậc thầy kiến trúc sư quốc tế ], cần 65000 điểm số khiếp sợ. Trước mắt ký chủ có 49523,12 điểm số khiếp sợ.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Điểm số khiếp sợ không đủ rồi kìa, còn thiết hơn mười ngàn cơ!

Trương Tiểu Kiếm:

- Hệ thống, kiến trúc sư không có level hoàn mỹ à?

Hệ thống:

- Kỹ năng loại nghệ thuật không có cấp hoàn mỹ. Chung quy quan niệm thẩm mỹ của mỗi người đều khác biệt, có không ít người mắt mù hoặc là thẩm mỹ kì quái mà.

Nghe vậy, Trương Tiểu Kiếm lập tức hiểu ngay.

Cũng đúng, ví dụ như thời trang trẻ trâu thịnh hành lâu nay ấy, chúng ta nhìn đều thấy là sửu nhi, nhưng mà người ta lại thấy rất ngầu thôi…

Dẫu sao thế giới lớn như rứa, hơn bảy tỉ người, nếu không có mấy đứa lập dị thì mày còn tưởng mày sống ở thiên đường chắc?

Mà thôi, ai rảnh đâu đi lo chuyện bao động, có nhiệm vụ mới là chuyện tốt thôi, lại gần thêm một bước trở thành Thần Chém Gió rồi!

Trương Tiểu Kiếm lại bắt đầu xem trung tâm thương mại hệ thống. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn, trung tâm thương mại đã bắt đầu bán đạo cụ mới rồi!

Đạo cụ một: “Thời trang nghệ thuật của Đại Kiến Trúc Sư. Áo khoác ca rô phong cách nghệ sĩ: Nhan sắc +5. Quần jeans rách phong cách nghệ sĩ: Mị lực +5. Mũ cao bồi phong cách nghệ sĩ: Sức chịu đựng +5. Đại Kiến Trúc Sư trâu bò đều sẽ có hơi thở nghệ thuật khiến người khác vừa nhìn đã biết. Thuộc tính cả bộ: Linh hồn kiến trúc sư, có thể khiến người xem kiên nhẫn nghe ký chủ chém gió, từ đó cảm nhận được nghệ thuật. Cần 888 điểm số khiếp sợ.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.