Vừa nghe thấy cục trưởng Vương nói vậy, Trương Tiểu Kiếm lập tức biết chắc ăn rồi.
Chỉ cần không phải cố ý khó xử người khác, thì chỉ bằng thực lực của Hắc Thiết Người Chém Gió ta đây, chuyện này còn không phải là dễ như trở bàn tay?
- Được! Thế thì đơn giản! – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười nói: - Cục trưởng Vương, không có quy định cứng nhắc nào về vị trí của biệt thự chứ? Bởi vì miếng đất này, tôi sắp quy hoạch theo thiết kế Bàn Long một lẻ tám sao, cho nên vị trí của mỗi một tòa biệt thự đều rất chi là độc đáo, chỉ sợ là không giống lắm với khu biệt thự truyền thống. Làm thế được không?
- Thì cũng được. – Cục trưởng Vương thoáng trầm ngâm rồi nói: - Nhưng Trương đại sư, cá nhân tôi đề nghị ha, phong thủy của cả miếng đất này chỉ cần sơ sơ thôi là được. Cậu xem, cảnh vật nơi này đều khá tốt, điều này chứng tỏ nó chẳng có vấn đề gì cả. Cho nên biệt thự ấy, theo đề nghị của tôi thì nên chỉnh tề một chút, thế thì ít nhất là nhìn đẹp mắt hơn đúng không?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Nếu đơn giản thế thì còn làm Bàn Long một lẻ tám sao làm mẹ gì?
Làm thẳng rắn săn mồi một lẻ tám đậu là được…
Nhưng cho dù nghĩ thế, cũng không thể nói kiểu đó.
Mình phải nhốt hắn cái đã, xong rồi mới nghĩ cách lừa gạt hắn, thế mới ổn.
Nghĩ vậy, con ngươi Trương Tiểu Kiếm xoay vòng, nảy ra kế sách.
Trong khoảnh khách, phong cách đỉnh cao “bụp” một phát xuất hiện!
Không có cách nào khác. Nếu giao tiếp với loại người có thân phận như thế này, mày còn cợt nhả lầy lội thì hoàn toàn không phù hợp chút nào.
Phong cách! Lúc này, phong cách rất quan trọng!
- Ừm, thế này…. – Trương Tiểu Kiếm cười hàm súc, rồi hít vào một hơi thật nhẹ, nói: - Cục trưởng Vương, thật không dám giấu anh, quy hoạch này ấy, đúng là không phải chỉ cần tôi vỗ trán là nghĩ ra ngay đâu.
- Oh? – Vương Lực nghe vậy, không khỏi cười nói: - Thế thì còn làm bằng cách nào?
- Là thế này. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha: - Bàn Long một lẻ tám sao ấy, là trong một cuốn kỳ thư Thượng Cổ mà ngày xưa tôi từng kiếm được. Tên nó là “Bát Hoang Lục Hợp Chi Tầm Long Điểm Huyệt Âm Dương Trạch Phong Thủy Bí Điển”, chính là do đại năng Viên Thiên Cương thời kỳ Thượng Cổ đích thân viết tay, lưu truyền cho tới bây giờ. Uy lực của quyển sách này cực lớn, trong đó ghi lại những thứ có liên quan tới phong thủy rất chi tiết. Bàn Long một lẻ tám sao này á, ứng dụng xa xưa nhất chính là một lẻ tám sao Lương Sơn Bạc!
- Ù uôi? – Vừa nghe thấy thế, Vương Lực lập tức bị chém ngơ ngác --- Đậu xanh rau má còn có thể dây mơ rễ má với cả Thủy Hử cơ á?
- Cục trưởng Vương, ngài đừng có không tin nhé. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười: - Khi đó, một lẻ tám sao Thủy Hử, thật ra là do quân sư Ngô Dụng tính toán sai lầm, cưỡng chế sắp xếp trình tự như vậy ở Lương Sơn Bạc, cho nên mới có kết cục như thế. Thực tế ấy, trong quyển sách kia có ghi chép rất rõ ràng, Bàn Long một lẻ tám sao, tất yếu phải được thiên lôi chỉ dẫn vị trí, không thì chính là làm trái ý trời, không có kết cục tốt!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +1 đến từ Vương Lực.”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ái dà, mới 1 điểm số khiếp sợ, đây là không tin à?
Nghe nói vậy, bây giờ Vương Lực có cảm giác rất muốn đánh người.
Thằng cha này lại dám chém gió trước mặt hắn!
Còn tiếp nhận chỉ dẫn từ thiên lôi! Mày tưởng đây là tiểu thuyết huyền ảo sao?!
- Ái dà, Trương đại sư à. – Vương Lực thở dài, rỗi vỗ nhẹ lên vai Trương Tiểu Kiếm: - Người trẻ tuổi ấy, phải làm tới nơi tới chốn. Cậu biết phong thủy thì tôi không đánh giá, dẫu sao thì đây cũng là một loại bảnh lãnh. Mấy vị ở đây đều là người giao tiếp với nhà đất, tin rằng mọi người đều có chút am hiểu về phong thủy. Nói thế nào nhỉ, phong thủy ấy, thì có hiệu quả không? Có, nhất định là có! Dẫu sao thì có thể lưu truyền mấy ngàn năm như vậy, nếu như chỉ là cái thứ lừa gạt người ta thì đã sớm bị tẩy chay rồi! Nhưng nếu nói có thể thần kỳ đến mức được thiên lôi chỉ dẫn một lẻ tám sao thì quá mơ hồ rồi ấy!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
He he, có hi vọng!
- Cục trưởng Vương. – Trương Tiểu Kiếm cười mím chỉ, vẻ mặt bí hiểm nói: - Nếu tôi đã dám nói thế thì đương nhiên là có đạo lí của tôi rồi. Thế này đi, dù sao thì tôi còn chưa quy hoạch xong miếng đất này đâu, không bằng hôm nay chúng ta cho cục trưởng Vương ngài chứng kiến tận mắt xem thử. Nếu thành công, ngài cho chúng tôi thông qua đi. Nếu không thành công, ngài muốn thế nào cũng được. OK chứ?
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Vương Lực.”
Vừa nghe thấy thế, cục trưởng Vương Lực lập tức sững cmn sờ.
Hey ya, thằng nhóc này chơi ngông nhỉ!
Chém gió thì chém gió thôi, mọi người cười cho qua cái là được, sao mày còn tưởng đó là thật chứ? Còn tưởng công khai làm cái thiên lôi chỉ dẫn trước mặt ông à?
Nếu mày thành công, ông lập tức học tiếng Anh nhé!
- Nếu Trương đại sư đã nói thế, hẳn là đã có dự định trước rồi. – Vương Lực cười ha ha, lập tức đồng ý: - Cũng được. Nếu đã thế, vậy thì Trương đại sư ngài bắt đầu đi. Hôm nay tôi cũng muốn xem thử xem bản lãnh siêu phàm khó tả của đại sư phong thủy! Nếu thật là thế, tôi sẽ ký tên ngay lại chỗ cho mọi người luôn! Nếu không được, thế thì phải dựa theo quy củ mà làm! Thế nào?
Thấy hai người đã giao hẹn xong, đám người Tiêu Hồng Nho không khỏi khẩn trương!
Được không đấy? Đừng có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy!
Bốn tòa nhà trước đều là trùm sò đấy, người ta đã đặt nhà xong rồi, nếu như chỗ này lại xảy ra vấn đề gì, thì về sau tui còn làm ăn kiểu gì đây?
- Trương đại sư… - Tiêu Hồng Nho vội vàng gọi Trương Tiểu Kiếm: - Được không vậy? Có nắm chắc không?
- Yên tâm đi. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha vỗ ngực: - Cứ để tôi! Chỉ bằng quan hệ giữa tôi với Tâm Tâm thì tôi cũng không thể làm bậy được đúng không?
- Em biết thầy tuyệt nhất mà! – Tiêu Thần Tâm cười đến không tim không phổi: - Thầy cố lên!
Tiêu Hồng Nho: “…”
Ninh Hàn Lâm: “…”
Con bé này đúng là vô tư…
Trương Tiểu Kiếm đi đến bên cạnh đá Ngũ Thải Bàn Long, hít vào một hơi thật nhẹ.
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, tớ sắp bắt đầu nè. Hôm nay cậu có lời nào muốn nói không? Hay là cổ vũ?
Hệ thống:
- Chém đi chém để cho gió chém?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Giờ không “bốp bốp bốp” nữa đổi thành ca hát hả?
Trương Tiểu Kiếm:
- Không vấn đề gì tớ bắt đầu nhé!
Hệ thống:
- Hệ thống phối hợp BGM cho cậu!
Hả? Ý tưởng này được đấy!
Mở đê!
- Trương đại sư sắp bắt đầu! – Tiêu Hồng Nho biết Trương Tiểu Kiếm bày tư thế này thì cũng sắp bắt đầu rồi, vội nhắc nhở Vương Lực: - Cục trưởng Vương, ngài nhất định phải cẩn thận chút. Lúc Trương đại sư làm phép thì cảnh tượng sẽ rất là lớn, cũng không phải đùa giỡn đâu.
Cục trưởng Vương lại lắc đầu cười nói:
- Tôi thấy cũng nhiều rồi, gặp qua không ít cảnh thầy phong thủy bày bàn cúng các thứ. Có lớn thì có thể lớn đến mức nào chứ? Yên tâm đi.
Hắn vừa dứt lời, lập tức nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm giơ hai tay lên từ từ, rồi hơi ngẩng đầu nhìn không trung, ngâm dài:
- Đêm qua gió thu vào ải Hán, mây bắc trăng ải đầy núi Hương! Gió thổi! (*)
“Vù vù…”
Trương Tiểu Kiếm vừa nói xong câu này, thời tiết vốn chỉ có gió nhẹ, nhưng trong chốc lát gió lại trở nên mạnh hơn!
Cùng lúc đó, cơn gió này lại còn cố ý xoay một vòng điệu đà, phát ra một loại thanh âm cứ như là tiếng huýt sáo vậy…
“Huýt… Huýt…!!!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +22 đến từ Vương Lực!”
(*) Quân Thành Tảo Thu – Nghiêm Vũ.
Bản gốc, câu thứ hai là “Núi Tây”, không phải “Núi Hương”, nhưng ở đây sửa thành núi Hương cho phù hợp với bối cảnh trong truyện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]