- Ê ê ê, em thật muốn đi à? – Thấy sắp ra khỏi tầng hầm đỗ xe, Trương Tiểu Kiếm chảy mồ hôi lạnh: - Đá phò đấy! Mình làm chuyện khác không đcsao?
- Đi mà! Hôm nay chơi vui vẻ lắm, đây là phần thưởng dành cho thầy á! – Tiêu Thần Tâm cười hì hì, vừa lái xe vừa nói: - Chị gái bên kia nhiệt tình như thế, chẳng lẽ thầy lại nhẫn tâm không đến sao?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tao thì không sao, nhưng vấn đề là có con tiểu yêu tinh như mày đi cùng!
Ai đời lại mang con gái tới nơi đó bao giờ?
- Chỗ nào nhỉ? Để em xem chỉ đường ha…. – Tiêu Thần Tâm mở ra Google Maps: - Hộp đêm Phú Hồng… Thấy rồi!
Cái đệt! Bố mày là đàn ông con giai chả nhẽ còn sợ sao?
Con nhóc xấu xa nhà mày còn không sợ thì bố sợ cái búa ấy!
Đi thì đi! Để bố chống mắt chờ xem mày muốn làm gì!
Trương Tiểu Kiếm: “Chờ tôi nhé, đến ngay đây. Hai người, một nam một nữ!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến từ Đỗ Vân Vân!”
…
Với tư cách là người quản lý PG A của hộp đêm Phú Hồng, Đỗ Vân Vân đã có rất nhiều kinh nghiệm.
Bình thường mà nói, một đám đàn ông uống rượu xong rồi tới đây tìm gái gú sung sướng một tí thì đó là chuyện quá bình thường. Nhưng hôm nay nhìn thấy tin nhắn trên wechat này, cô không khỏi ngơ ngác!
Hai người, còn là một nam một nữ? Đậu má nó, rốt cục thì giữa bọn họ là loại quan hệ nào vậy?
Bạn trai bạn gái? Có thể sao? Nhất định là không thể rồi!
Người yêu không vào nhà nghỉ đi tới đây chơi cái búa ấy!
Nữ là bách hợp? Bách hợp có thể tới nơi này sung sướng sao? Nhất định là có thế giới của riêng bọn họ rồi!
Chẳng lẽ nam là gay? Gay thì hẳn là đi tìm trai bao! Tới đây tìm PG A làm chi?
Đỗ Vân Vân suy nghĩ nát óc, nghĩ kiểu gì cũng cảm thấy không đúng lắm…
Nhưng dẫu sao đều đã nói rồi, cứ chờ đi, chờ người tới trước đã rồi hẵng tính…
May mà cô còn chưa chờ bao lâu, người đã tới rồi.
Đúng là một nam một nữ, lái chiếc Panamera màu trắng loại mới nhất. Nam cực kỳ xấu, nhưng mà nữ thì quả thực là quyến rũ mê người luôn! Cô nương như thế, đừng nói đến PG A bình thường, cho dù là hoa khôi học viện điện ảnh cũng không bằng được!
- Tới rồi nè thầy! Ở chỗ đây á! – Tiêu Thần Tâm nhảy nhót chạy vào bên trong, vừa chạy vừa kêu: - Nhanh lên thầy!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18 đến từ Đỗ Vân Vân!”
- Thầy… Thầy giáo?! – Đỗ Vân Vân thấy thế lại sững cmn sờ.
Cho dù là nằm mơ, cô cũng không thể ngờ được rằng lại có thầy giáo dẫn học sinh tới hộp đêm chơi!
Ông thầy xấu đau xấu đớn này đang làm cái gì thế? Bung lụa ghê vậy?
Sau đó cô lập tức biết được, cô vẫn còn quá ngây thơ rồi…
- Em chạy chậm chút! – Trương Tiểu Kiếm vừa đi vừa than thở: - Em dẫn thầy tới nơi này rốt cục là muốn làm trò gì vậy hả? Nhanh khai đi!
“Điểm số khiếp sợ +28!”
- Học… Học sinh dẫn thầy giáo tới hộp đêm?! – Đỗ Vân Vân suýt nữa rớt cằm xuống đất. Vốn dĩ cô còn cho rằng thầy giáo dẫn học sinh tới đã đủ đáng sợ rồi, bây giờ xem ra, cô vẫn còn too young quá…
- Ừ, là tôi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, rồi nhìn cảnh vật xung quanh: - Cũng không tệ lắm nhỉ. Mạnh hơn Gốc Rễ Hoàng Thành không ít đấy.
Gốc Rễ Hoàng Thành!
Vừa nghe thấy cái tên này, đầu óc Đỗ Vân Vân không khỏi choáng váng…
Đó không phải là hộp đêm vừa bị quét sạch đêm qua sao?! Nhất là người trước mắt này lại còn mặc áo Tôn Trung Sơn màu đen…
Ối giời ơi!
Đây không phải tên cao thủ võ lâm kia sao?
Hôm nay tính tới chỗ chúng ta làm việc mẹ rồi!
Lúc này, Đỗ Vân Vân hơi hơi hoảng sợ, nhưng ngẫm lại, nghe nói Gốc Rễ Hoàng Thành là căn cứ của trùm xã hội đen. Phải đánh giá thế nào đây nhỉ? Thời gian gần đây, chống lại thế lực đen trong xã hội rất mạnh mẽ, nhưng hộp đêm của mình cùng lắm chỉ là rượu ôm thôi, ông chủ cũng đã xử lý quan hệ hết cả rồi, hẳn là sẽ không nghiêm trọng như thế!
Nếu như muốn đến điều tra thật, bên trên hẳn là sẽ có chút động tĩnh…
Nghĩ tới đây, Đỗ Vân Vân không khỏi yên lòng, dẫn Trương Tiểu Kiếm vừa đi vừa hỏi:
- Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn…
- Đỗ Vân Vân đúng không? – Trương Tiểu Kiếm liếc nhìn cô, rồi chỉ vào Tiêu Thần Tâm đi đằng trước: - Cô đừng vội. Tôi cũng chẳng biết hôm nay tới đây là muốn làm gì nữa. Có việc gì cô cứ nghe nó đi.
“Điểm số khiếp sợ +38!”
Đỗ Vân Vân lập tức ngơ ngác lần nữa!
Tại sao người này biết tên mình là gì?! Hiển nhiên là đã điều tra mình rồi!
Rốt… Rốt cục là chuyện gì?
Sao lại mời trúng đại thần này tới đây làm gì không biết!
Giờ thì mời thần dễ tiễn thần khó rồi!
- Tiểu Lý, tới đây! – Đỗ Vân Vân hạ quyết tâm, nếu thằng cha này muốn gây chuyện gì không giải quyết dễ dàng được, cho nên còn cần phải suy nghĩ nữa sao? Nhất định là phải gọi điện thoại cho ông chủ rồi! Đỗ Vân Vân lập tức gọi nhân viên phục vụ tới, nói nhỏ: - Cậu dẫn hai người này vào phòng trước, chị đi liên lạc với ông chủ cái đã!
- Hả? – Tiểu Lý ngơ ngác. Hắn không hiểu hai người này rốt cục là muốn làm gì nữa!
- Nói nhảm ít thôi! Nhanh lên! – Đỗ Vân Vân giậm chân, rồi trực tiếp đi gọi điện thoại cho ông chủ.
Dù sao cũng là giám đốc sắp xếp, Tiểu Lý có thể làm gì được đây? Hắn cũng rất bất đắc dĩ mà…
- Mời quý khách sang đây. – Tiểu Lý lập tức dẫn theo hai người Trương Tiểu Kiếm đi vào phòng. Tiêu Thần Tâm vừa đi vừa hỏi:
- Phòng lớn nhất của các anh là phòng nào?
- Đây…. – Tiểu Lý nhìn Tiêu Thần Tâm, không khỏi kinh ngạc!
Lại nhìn Trương Tiểu Kiếm, dế nhũi!
Đậu xanh, bây giờ thịnh hành phối hợp người đẹp và quái vật sao?
Đương nhiên là trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng không thể nói thế. Tiểu Lý vội đáp:
- Thưa quý khách, tôi cảm thấy phòng nhỏ đã đủ cho hai người rồi…
- Nói nhảm ít thôi! – Tiêu Thần Tâm tức giận: - Bảo mày lấy phòng lớn nhất thì lấy cho tao!
Tiểu Lý: “…”
Hèn chi… Xem ra bà cô này không dễ hầu hạ rồi. Dù sao thì lấy phòng lớn bao nhiêu thì trả tiền bấy nhiều thôi, hắn chẳng quan tâm. Cho nên lập tức dẫn hai người tới phòng 188.
- Đây là phòng lớn nhất ở chỗ chúng tôi, có thể chứa được 50 người không thành vấn đề.
- Chính nó! – Hôm nay Tiêu Thần Tâm tới đây là chơi đùa, chơi nghĩa đen nhé, người ta là bạch phú mỹ đại gia chân chính mà lỵ. Tiêu Thần Tâm ngồi xuống rồi nói: - Gọi hết các cô nương ở chỗ mấy người tới đây đi! Có bao nhiêu gọi bấy nhiêu.
Tiểu Lý: “…”
Bà cô này muốn tìm thật hả giời?! Các cô tổng cộng mới có hai người thôi, còn có một là nữ, cô nói thế thì tôi biết làm sao đây…
- Do dự gì nữa? – Tiêu Thần Tâm trực tiếp lấy ra 1000 tệ tiền tip: - Nhanh lên!
Tiểu Lý: “…”
- Được thôi…. – Có câu nói là “Có tiền mua tiên cũng được”, bình thường Tiểu Lý đâu có gặp được người hào phóng như thế đâu, cho nên cúi đầu trước đồng tiền luôn: - Tôi lập tức gọi cho ngài ngay!
Hắn vừa ra khỏi cửa lập tức đụng vào Đỗ Vân Vân, nhỏ giọng nói: - Đỗ tỷ, người bên trong nói, có bao nhiêu gọi bấy nhiêu!
- Bọn họ rốt cục muốn làm trò gì vậy? – Đỗ Vân Vân suy nghĩ, rồi gật đầu: - Cứ gọi đi. Chị đã hỏi ông chủ rồi, ông chủ bảo hôm nay không có việc gì đâu, nhưng chỉ có thể uống rượu chung thôi, không thể chơi trò nào quá mức được hết. Vẫn thu đúng tiền tay vịn nhưng tuyệt đối không được đi tàu nhanh! Xem thử bọn họ tính chơi trò gì!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]