Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Khi đó Lưu Anh lập tức ngơ cmn ngác luôn. Tổ sư nó chứ, chuyện gì đang xảy ra?!
Trương Tiểu Kiếm bán nhà đều bán kiểu này à? Lại gặp được một người quen?!
Có nhất thiết phải huyền ảo đến thế không hả giời ơi là giời!
Thật ra thì không chỉ có Lưu Anh buồn bực, Trương Tiểu Kiếm cũng rất buồn bực mà…
Cái thằng ăn mặc kỳ kỳ quái quái trước mặt này, nhìn kiểu gì cũng thấy lạ mắt mà?!
Hoàn toàn không có ấn tượng gì cả…
- Anh là…. – Trương Tiểu Kiếm nhíu mày hỏi: - Biết tôi à?
- Biết! Sao có thể không biết được chứ! – Người kia nhìn Trương Tiểu Kiếm cứ như là đang nhìn một con quái vật ấy, cười nói: - Tối qua ở Gốc Rễ Hoàng Thành…
Ah? Gốc Rễ Hoàng Thành? Tối qua hắn cũng ở đó?!
- Anh không đi vào à? – Trương Tiểu Kiếm hiếu kỳ: - Thật đúng là tốt số…
- Tôi chỉ là thương nhân thôi. – Người kia vươn tay, bày ra tư thế mời, rồi nói: - Thuộc loại người đứng vây xem ở gần đó thôi ---- Kiếm ca chúng ta qua bên kia nói chuyện đi…
Lưu Anh: “…”
Cô muốn điên tiết hết cả người rồi!
Tổ sư nó, rốt cục là cái quỷ gì vậy?! Rốt cục ai là khách hàng ai mới là bán hàng?!
Nhìn bộ dáng của người kia, thấy Trương Tiểu Kiếm còn thân thiết hơn cả thấy anh ruột ấy…
Lưu Anh không khỏi hoài nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630547/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.