Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Tất cả mọi người trong phòng hội nghị có thể nói là mỗi người đều có suy nghĩ riêng. Có câu nói là ý trời thay đổi khôn lường, mỗi người suy nghĩ khác nhau.
Trong thoáng chốc, mọi người đều nhìn Trương Tiểu Kiếm bằng con mắt khác!
- Trương lão sư, thế này, tôi…. – Tống Văn Kiều thấy lai lịch của Trương Tiểu Kiếm trâu bò thế, thế thì còn dám nói cái mẹ gì nữa, cụp đuôi luôn: - Thật sự xin lỗi thật sự xin lỗi! Tôi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện như vậy! Anh xem, làm to chuyện…
Cao trưởng phòng lại càng ác hơn:
- Tôi đã bảo có chuyện kỳ quái rồi mà! Té ra bận cả buổi lại đều là người một nhà! Ai nha, Trương lão sư nhé, đều do cậu dạy tốt. Lớp 2/9 có thể có được thành tích tốt như vậy, tôi cũng rất là vui sướng đấy!
Sau đó tức giận trừng hiệu trưởng --- Hãy đợi đấy! Còn chưa tính sổ đâu!
Mọi người quả thực là cõi lòng nặng trĩu bầu tâm sự ---- Lát nữa nếu Trương Tiểu Kiếm mách lẻo với chủ tịch thì phải làm sao đây hả giời?
Bị đồng nghiệp cô lập, có thể bị đuổi việc không đây?
Có thể bị trừ mất tiền thưởng cuối năm hay không đây?
Giời ạ sao mày không nói sớm hả?! Nói sớm thì việc gì phải tốn nhiều công sức thế! Mọi người trực tiếp nói chúc mừng không phải được rồi sao?
Thế thì mọi người đều vui vẻ không phải sao!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630503/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.