Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Ban đầu Trương Tiểu Kiếm xác thực là suy nghĩ như vậy, nhưng đợi đến khi hắn nhìn thấy mấy vết chân in trên cửa cùng với dấu răng trên chân bàn…
- Cương Đạn Nhi!!! – Trương Tiểu Kiếm rít gào: - Con chó rác rưởi chết tiệt mày nhanh cút ra đây cho bố!
- Meo u…
Thanh âm của Cương Đạn Nhi truyền đến từ trong phòng, cái con này lại còn thuận tiện đóng cửa lại…
- Cương! Đạn! Nhi!!!
Trương Tiểu Kiếm quả thực điên tiết! Tổ sư dắt nó đi dạo một ngày mới 200 tệ, ai biết mới thời gian nửa ngày nó phá hư đồ đạc cộng lại đâu chỉ có một ngàn đâu!
Xem nó cắn sofa kìa!
Một đá đá văng cửa ra, Cương Đạn Nhi nhất thời sợ hãi thịch thịch chui vào trong góc!
- Chui! Mày cho rằng chui vào đó thì sẽ không có việc gì sao?! – Trương Tiểu Kiếm sải bước xông lên, giang tay kéo miệng Cương Đạn Nhi, dùng sức lắc, rít gào: - ĐM tao vốn tưởng giữ mày để kiếm tí tiền nhé! Ai biết không ngờ mày lại là một con chó của đội quy hoạch! Nhìn xem cái nhà bị mày phá phách kìa! Mày còn hít mũi chó! Mày nhìn xem tường bị mày cào kìa! Mày không đi làm ở đội quy hoạch thì thật lòng đáng CMN tiếc! Một ngày ở đội quy hoạch còn được ba trăm cơ!
Cương Đạn Nhi tội nghiệp thè lưỡi ra:
- Meo u…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
- Có phải là mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chem-gio-than-chem-gio/2630370/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.