Tiến hành một hạng mục nghiên cứu, cùng quản lý toàn bộ một căn cứ nghiên cứu là hai chuyện khác nhau.
Mạnh Nhạc Nhạc ban ngày thì dẫn đoàn khảo sát nhà họ Lục tham quan, buổi tối thì tiếp tục chỉnh sửa lại tài liệu, đọc để hiểu thêm về tình huống của phòng thí nghiệm cùng các hạng mục đang sở hữu, ngày tháng trôi qua cực kì phong phú bận bịu.
Buổi tối hôm nay, cô đang nghiên cứu tư liệu thì đột nhiên chuông cửa vang lên, vị khách đến chơi quả thật ngoài dự đoán của cô.
Lục Vị giơ lên đống hoa quả trong tay, mỉm cười ân cần vô hại:
"Chào buổi tối Nhạc Nhạc, anh mang cho em chút gì ăn này."
Mạnh Nhạc Nhạc nhướng mày, tiếp nhận khay trái cây, khách khí nói lời cảm tạ:
"Cảm ơn, anh còn có việc gì khác không? Nếu không có gì thì em sắp nghỉ ngơi rồi."
Lúc này cô đã mặc váy ngủ, khoác áo khoác đứng ở cửa phòng, không có bất kì hành động nào mời gọi, thậm chí còn nói thẳng mình muốn nghỉ ngơi, đây là tín hiệu cự tuyệt quá rõ ràng.
Bất kể thế nào, thân phận trên danh nghĩa hiện tại của cô là vị hôn thê của Trần Kiến Bạch, không nên cùng 'bạn giường' hồi trước có quan hệ quá thân mật, không khéo sẽ làm người khác bàn tán.
Mạnh Nhạc Nhạc biểu đạt thái độ xong cũng định đóng cửa luôn.
Đôi mắt Lục Vị chợt lóe lên, vội vàng thò một chân vào chặn cửa, nhanh chóng nói chuyện chính.
"Là thế này, ba anh rất hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462536/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.