Những lời này giống như một tín hiệu đánh vỡ sự rụt rè vốn có của Mạnh Nhạc Nhạc, cô kinh ngạc ngây ngốc nhìn người đàn ông trong chốc lát, dứt khoát gập chân, câu lấy cổ anh đưa đến trước cửa mình, lỗ nhỏ cũng theo cử động của cô mà rung động, như dự cảm sắp được thết đãi một bữa tiệc ngon, chưa gì đã vội vã mong chờ phun ra từng ngụm dịch mật.
Trần Kiến Bạch cũng đã không thể nhẫn nại được nữa, há miệng ngậm lấy cánh hoa xinh đẹp, mạnh mẽ mút lấy, động tác như sói đói làm Mạnh Nhạc Nhạc có loại ảo giác như sắp bị hút khô, thân thể không tự chủ được run lên, môi trên và ‘môi dưới’ gặp nhau, làm mọi sự tập trung đều đổ dồn vào từng chuyển động và hô hấp của anh.
Trần Kiến Bạch ghi nhớ chỉ đạo của cô, định thử vươn đầu lưỡi vào bên trong tìm kiếm, đôi môi mỏng bất giác cọ xát lên mảnh thịt, đầu lưỡi mới vừa với vào đã bị vách thịt đói khát mấp máy hút lấy.
Đầu lưỡi linh hoạt không ngừng hướng vào trong thăm dò, khuôn mặt tuấn tú cấm dục cứ như vậy chôn giữa nơi riêng tư ướt át của cô gái, sống mũi cao thẳng đè lên viên đậu nhỏ, hơi thở nóng hổi phun ra đều phả vào phía trên, hột le sung huyết sưng to càng bị day đến đỏ bừng, thậm chí không thầy dạy cũng hiểu, Trần Kiến Bạch còn bắt đầu xoa nắn cánh mông đầy đặn, kéo cô lại càng gần hơn, bắt chước động tác giao hợp, dùng đầu lưỡi lặp đi lặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462523/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.