Sau khi buổi diễn thuyết kết thúc, Tề Ngọc cũng về nước, Tiểu Mễ ở London du ngoạn, còn lại cô và Trần Kiến Bạch ngày nào cũng đến phòng thí nghiệm của Blunt, cuộc sống cũng coi như an nhàn.
Một buổi chiều nọ, hai người định sẽ đến tham quan một vài học viện Y học của đại học London. Với tư cách là những trường thành viên tiêu biểu của đại học London, học viện St. George, trường Vệ sinh & Y học Nhiệt đới London, đại học Queen Mary London, trường Cao đẳng Thú y Hoàng gia đã xúc tiến sự hoàn thiện của hệ thống Y tế trên thế giới, nhiều nơi rất đáng để những người nghiên cứu khoa học đến tìm tòi, học hỏi.
Mạnh Nhạc Nhạc đi dọc theo các văn phòng, nghiên cứu kỹ càng tỉ mỉ từng nơi, thỉnh thoảng chụp vài tấm ảnh, nhất định phải khoe với ông già nhà mình, cho ông biết cái gì gọi là tư bản, cái gì gọi là tiêu chuẩn số một thế giới mới được.
Sự phát triển của nền y học phương Tây từ trước đến nay vốn không chỉ đơn giản dựa vào một con dao phẫu thuật hay một viên thuốc, mà chủ yếu dựa vào toàn bộ hệ thống nghiên cứu khoa học hỗ trợ đằng sau. Đông y nếu muốn phát triển đến bậc này vẫn còn phải trải qua một giai đoạn rất dài.
Đang đi, cô phát hiện Trần Kiến Bạch bên cạnh đột nhiên dừng bước, anh quay người, xấu hổ nhìn cô, mặt mũi đỏ bừng.
Hử, anh vừa thấy thứ gì đặc biệt sao?
Mạnh Nhạc Nhạc tò mò đi qua, vừa nhìn thấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462519/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.