Bốn chữ "Hội nghị quốc tế" này, đối với quy chuẩn quốc gia mà nói thì như một cái cọc.
Phải nói thế nào nhỉ.
Ở cấp quốc gia, hội nghị to nhỏ này kia cũng đều có thể đính cái tên này vào, ngay cả khi đó chỉ là một cái hội nghị cỏn con, chẳng qua chỉ cần mời thêm mấy vị bạn bè ngoại quốc đến tham gia đều đã có thể đường hoàng gọi là —— Đại hội gì-gì-đó quốc tế.
Ai cũng biết Hội nghị nói về điều gì, chẳng qua là tới để uống nước, chơi điện thoại, vểnh chân rung đùi, thỉnh thoảng còn có cả trà bánh, đến cả thời gian giao lưu - mà nói thẳng ra cũng chỉ là thời gian khoác lác.
Thành thật mà nói thì trên đời này, quy luật đa số đều như vậy, về bản chất thì cái gọi là 'Hội nghị" cũng chẳng khác tiệc trà là mấy.
Đương nhiên, quy luật này không bao gồm những Hội nghị cao cấp chân chính.
Chẳng hạn như —— Đại hội quốc tế về khoáng vật và vật liệu sắp diễn ra.
Đây là một Hội nghị chân chính.
-
Càng đến gần ngày 15 tháng 4, những trường đại học xung quanh London càng náo nhiệt, đám học sinh qua lại đều ráng mở to hai mắt trông ngóng, phải biết rằng trong thời gian diễn ra hội nghị quốc tế, tần suất tình cờ gặp được vị đại thần nào đó sẽ tăng cao, dù là được chụp chung một tấm ảnh hay thỉnh giáo vài câu thì cũng đều vô cùng quý giá.
Ở lại khách sạn chỉ còn Tề Ngọc, Trần Kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462513/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.