Ngoài cửa sổ là một vùng sương mù mênh mông, có thể nhìn thấy sông Thames và cầu Waterloo trứ danh, phóng tầm mắt trông về phía xa có thể trông thấy những ngôi nhà theo kiến trúc phương Tây tràn ngập hơi thở văn học và nghệ thuật, còn có một vòng đu quay khổng lồ gắn đèn nhấp nháy, những chiếc xe buýt hai tầng sơn màu đỏ rực, thành phố London này là nơi pha trộn giữa sức sống và nghệ thuật, mang nét quyến rũ vừa hiện đại vừa cổ xưa.
Mạnh Nhạc Nhạc đứng cạnh cửa sổ, thở ra một hơi thật dài, lôi ra một tờ giấy, bắt đầu viết thư.
Bức thư này là gửi cho ông già ở nhà.
Đây cũng là biện pháp rất bất đắc dĩ. Điện thoại trong nhà là kiểu cũ, ông già lại không chịu dùng cái mới, cũng cực kỳ coi thường mấy thứ như điện thoại thông minh.
Ông già cứ say mê nghiên cứu phương thuốc một cái là lại không thể liên lạc được. Mạnh Nhạc Nhạc tuy có thể liên lạc với dì Mã nhưng cũng không thể truyền đạt hết được những chuyện liên quan. Vì vậy, phương pháp liên hệ cổ xưa này lại được dịp phát huy tác dụng của nó.
Cô cầm bút, chậm rãi viết từng dòng.
"Cha à, gần đây cha có khỏe không? Có phải cha lại thức trắng đêm để nghiên cứu phương thuốc không thế? Cũng không biết dì Mã có thể quản thúc cha một chút không nữa...
Phong thư này đến từ London, nước Anh... Ừm, là một nơi rất xa. Con gái của cha sắp tham gia một Hội nghị khoáng sản ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462494/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.