Sau khi trở lại chung cư, Mạnh Nhạc Nhạc bắt đầu suy nghĩ xem nên dùng đoạn video trong tay như thế nào, thật ra cô chỉ muốn dùng video ngoại tình chọc tức Mộc Thư Nhan mà thôi.
Hiện tại lại bỗng cảm thấy, nếu gửi video này, đương nhiên trong khoảng thời gian ngắn Mộc Thư Nhan sẽ tức giận sẽ đau lòng, nhưng nhìn chung mà nói, nó sẽ chỉ giúp cô ta nhìn thấu được một tên bạn trai khốn nạn và một con bạn chó má.
Đây là lấy ơn báo oán thì có.
Suy nghĩ cả nửa ngày, cô quyết định thay đổi sách lược.
Đầu tiên, dùng 1 điểm thuộc tính từ hệ thống kia mua bộ chuyển đổi IP, thứ này thuộc về công nghệ đen, trình độ kỹ thuật hiện tại không thể phá giải được.
Sau đó dùng bộ chuyển đổi tạo 2 E-mail.
Video thứ nhất, dành cho cô bạn thân cặn bã Tiểu Nhã kia, nội dung gửi đi là 'Mộc Thư Nhan × Trần Quốc Phú', thời gian gửi là 10 ngày sau.
Video thứ hai dành cho Mộc Thư Nhan, nội dung gửi đi là 'Tình cảm mãnh liệt của Tiểu Nhã × bạn trai Mộc Thư Nhan', thời gian gửi là 2 năm sau.
Hai phần video đều chèn ít censored để tránh quá lộ liễu, ngại sẽ dạy hư các bạn nhỏ.
Hai phần quà này nội dung khác nhau, người nhận khác nhau, thời gian gửi đi cũng khác nhau, tất sẽ dẫn đến hiệu quả cũng khác biệt.
Đoạn video đầu, hẳn là có thể mượn tay Tiểu Nhã xử lý Mộc Thư Nhan, từ tính cách cùng những gì Tiểu Nhã làm sau lưng Mộc Thư Nhan thì có thể thấy được, trong lòng cô ả này đã bất mãn với Mộc Thư Nhan từ lâu, đoạn video ở trên tay cô ta có thể mang đến hiệu quả tốt nhất.
Còn đoạn video thứ hai gửi cho Mộc Thư Nhan lại như một dấu chấm kết thúc, rốt cuộc cô ta có sai, nhưng hai người kia cũng chả phải dạng thiện lành gì.
Sở dĩ chọn mốc thời gian 2 năm, một là vì phải cho Tiểu Nhã chiếm ưu thế trước đã, hai là vì Mộc Thư Nhan trong tối ngoài sáng ức hiếp mình đã 2 năm, hiện tại mình cũng cho cô ta 2 năm ăn đủ chứ.
2 năm sau khi nhận được video, Mộc Thư Nhan sẽ thoát khỏi thằng khốn đó hay là bị kéo xuống vực sâu, tất cả còn phải xem 'nghiệp' của cô ta nặng thế nào.
-------------
Sáng sớm hôm sau, Mạnh Nhạc Nhạc bị tiếng đập cửa đánh thức.
Cô ai oán mở cửa thì thấy, Lục Vị vẻ mặt bơ phờ, thậm chí cả anh còn không thèm treo nụ cười giả lả thường ngày lên nữa, mặt mũi sa sầm cứ như sắp đi oánh nhau đến nơi.
Vừa nhìn thấy cô, Lục Vị đã nghiến răng nghiến lợi nói:
"Em có ý gì?"
Lục Vị không khỏi tức giận, hôm qua anh vừa mới hỏi cô có muốn làm bạn gái mình không, kết quả Mạnh Nhạc Nhạc chưa gì đã xổ ra một đống tên dược liệu, mắc mệt anh còn tưởng là ám hiệu tình thú gì, cố giải cả nửa ngày cũng không ra, cuối cùng đành phải hỏi thăm một người anh em tốt học Y, kết quả...
Vậy mà lại là phương thuốc Đông y: Bổ - Thận - Tráng - Dương!!
Ha, hiện tại toàn bộ vòng bạn bè đều đã biết Lục Vị đây bị thận hư thận yếu tiểu đêm nhiều lần sinh lý yếu, còn đang phải điều trị bằng Đông y! 🙂
Chỉ trong một buổi tối, đủ các loại biện pháp bổ thận tráng dương dồn dập đập thẳng vào mặt anh, thậm chí có người còn đề cử bệnh viện nam khoa, còn tranh luận với anh, ở phương diện này Tây y trị liệu tốt hơn nhiều!
Mấy cuộc gọi cà khịa càng nhiều không kể xiết, cái mác "Tổng tài dịu dàng chói sáng" của anh cứ thế sụp đổ, còn tự dưng bị gắn cho cái mác không thể gỡ nổi, chuyện này quả thực vô cùng nhục nhã.
Lục Vị thì giận muốn bay màu, nhưng Mạnh Nhạc Nhạc lại nghe mà chả hiểu mô tê gì cả, cô có làm gì anh đâu?
"Ý anh là sao?"
Lục Vị vừa bước chân qua cửa đã lập tức bế Mạnh Nhạc Nhạc lên đi vào phòng trong, ba bước thành hai nhanh chóng đến bên giường, thả cô lên đệm, nửa người đè xuống, bắt đầu cởi cúc áo mình ra.
Mạnh Nhạc Nhạc nhìn người đàn ông đã dần để lộ ra yết hầu và xương quai xanh, không nhịn được nuốt nước miếng, mới sáng sớm mà đã kích thích dữ vậy.
Cô mở miệng, giọng nói đã hơi khàn:
"Anh làm gì vậy?"
"A, tôi làm gì à? Làm em đấy! Không phải em cho tôi phương thuốc bổ thận tráng dương sao, tôi tự thấy cần phải chứng minh bản thân một chút, xem có phải tôi bị YẾU thật hay không!"
Lúc nói mấy chữ cuối cùng anh còn đặc biệt nhấn mạnh, theo từng lời nói, động tác tay cũng mạnh bạo hơn, cúc áo sơ mi trắng 'pựt' một phát bay mất luôn hai cái.
Cơ thể tuy gầy nhưng rắn chắc của người đàn ông lộ ra, màu da trắng sáng, tuy không có nhiều cơ bụng, thế nhưng không hề có chút mỡ thừa, tỉ lệ tiêu chuẩn, vòng eo gọn gàng, bởi vì tức giận mà lồng ngực đang phập phồng kịch liệt, nhưng cũng lại mang theo sự dụ hoặc khó tả.
(#mực: Đừng nghi ngờ làn da của đàn ông có thể trắng đến vậy hay không, xin hãy search Lee Dong Wook. Xin lỗi anh chú vì khi edit đoạn này e đã nghĩ đến anh.😖🤗)
Cởi quần áo của mình xong, Lục Vị bắt đầu sờ đến váy ngủ của Mạnh Nhạc Nhạc, cổ áo rộng đã bị kéo ra, để lộ phần da trắng nõn bên trong, vừa cởi còn vừa vội vã cắn mút, quả nhiên là dáng vẻ của một con sói đói.
Bầu ngực mềm mại của cô gái được bàn tay to dày của người đàn ông vuốt ve xoa nắn, hai chân cũng bị đè dưới thân anh, váy ngủ đã sớm bị tốc lên, đôi chân trần trụi cọ xát vào quần tây, nhìn thế nào cũng thấy dâm mĩ.
Mạnh Nhạc Nhạc hít một hơi thật sâu áp xuống những ý nghĩ lung tung lộn xộn, dùng sức xoay người đè Lục Vị xuống, đoạt quyền khống chế.
Lục Vị không khỏi ngạc nhiên, sao anh lại thấy cô khỏe hơn nhiều vậy? Mà không, không chỉ khỏe hơn. . .
Ngày hôm qua do ánh đèn đường mờ tối nên không nhìn được rõ lắm, hôm nay vừa nhìn liền phát hiện, cô gái này lại so với lần trước đã gầy hơn một chút, ngũ quan hình như cũng đẹp hơn, cảm giác còn tăng thêm thứ khí chất nào đó không quá rõ ràng.
Không phải thay đổi gì lớn lắm, nhưng mà vẫn rất khác so với nửa tháng trước.
Trong lòng Lục Vị thầm suy tư, nhìn dáng vẻ này thì có vẻ chuyện bị đoạt hạng mục đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến cô ấy, thế nên mới gầy đi như vậy.
Anh cũng sực nhận ra, hắc, Lục Vị ơi Lục Vị, mày còn thương hại cô ấy nữa à? Bây giờ chính mày cũng rất thảm đó!
Bị người ta đồn bị yếu sinh lý, đối với đàn ông mà nói chính là đụng chạm đến điểm chí mạng.
Phát hiện Lục Vị muốn giãy giụa, Mạnh Nhạc Nhạc lập tức ra hiệu dừng lại, mở miệng hỏi:
"Nói chuyện chính đi, anh không hài lòng với chẩn đoán của tôi sao?"
Lục Vị trừng mắt, cô còn dám nói chẩn đoán?
Có mà sỉ nhục nhau thì có!!
Nửa tháng nay ngoài việc làm thực nghiệm, Mạnh Nhạc Nhạc vẫn luôn nghiên cứu các phương thuốc Y học cổ truyền, dù sao vị sư phụ kia của cô trong Thế giới Y Đạo cũng đã giao nhiệm vụ rồi, huống hồ, việc học thêm kiến thức cũng không hề uổng phí.
Đông y chú ý đến "Vọng, văn, vấn, thiết", Tây y chú ý "Nhìn, chạm, hỏi, nghe" cùng các loại kiểm tra khác nhau. (Vọng, văn, vấn, thiết: nhìn, nghe, ngửi, hỏi.)
Lại nói tiếp, đối với bệnh tình của Lục Vị, cô vẫn chưa dùng loại phương pháp nào chính thống... À khụ, mà chỉ dựa vào cảm giác thực tế đã vội kết luận bệnh cho người ta, quả cũng hơi phạm quy thật.
Nếu hiện tại người bệnh đã có nghi ngờ, cô tất phải nghiêm túc chẩn bệnh lại lần nữa, lấy góc độ trị liệu để chứng minh.
Mạnh Nhạc Nhạc kéo tay Lục Vị qua, đè lên động mạch cổ tay, bắt đầu bắt mạch.
Đôi mày Lục Vị không khỏi nhướn lên, đang định chơi trò gì? Đóng giả bác sĩ y tá à? Anh còn nhớ rõ tư liệu về Nhạc Nhạc có viết, cô học về nghiên cứu vật chất mà.
Mạnh Nhạc Nhạc tinh tế cảm nhận, công nhận là đã khám sai rồi, thận hư mạch sẽ trầm, mà Lục Vị không hẳn đã vậy, mạch tượng của anh chỉ có chút hơi mỏng.
Lại cẩn thận cảm nhận lại, à, đây chắc là chứng suy nhược cơ thể.
Loại suy nhược này, cũng có thể nói là do chứng huyết hư cảm mạo gây ra, xem mạch tượng này thì chắc phương thuốc bổ thận hôm trước cô đưa đúng là sai lầm, tình huống này thật ra có thể thử dùng thang thuốc có Đương Quy.
Mạnh Nhạc Nhạc sau khi nghĩ xong thì nói:
"12g đương quy, quế chi, thược dược mỗi loại 9g, táo tàu 8 quả, thông thảo, cam thảo nướng mỗi loại 6g, tế tân 3g..." (*)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]