Edit: Mực bé bé xinh xinh, bơi tung tăng lá la ~~
Beta: Sa Nhi
Bởi vì đã luôn duy trì hình ảnh quý ông lịch thiệp dịu dàng quá lâu, Lục Vị theo phản xạ trả lời:
"Được, chờ một lát."
Vừa mới quay người định đổi một ly khác, anh đột nhiên tỉnh táo lại, không đúng!
Ai muốn rót nước cho cô ta uống, cô ả này còn tưởng cô đến đây làm khách chắc? Mình chẳng lẽ còn muốn hầu hạ cô ta???
Nhưng mà lời đã lỡ ra miệng, lúc này mà lại tạt nước người ta cũng không được hiệu quả lắm.
Anh xoay người, mỉm cười đặt ly nước xuống, duy trì vẻ tao nhã nói:
"Rốt cuộc cô cũng tỉnh."
Mạnh Nhạc Nhạc thầm thở dài, quả nhiên không nên bắt bẻ người ta, nước lạnh thì nước lạnh đi, giờ thì tốt rồi, ngay cả nước cũng không có.
Quên đi, giải quyết việc chính càng sớm càng tốt vậy.
"Lục tiểu bạch... À không, Lục thiếu."
Suýt thì lỡ mồm gọi biệt danh mình tự tiện đặt cho người ta ra, may mắn còn dừng mồm kịp, Mạnh Nhạc Nhạc cực kỳ nghiêm túc bắt đầu giao lưu:
"Ngài mời tôi tới là có chuyện gì cần làm sao?"
Lục Vị mỉm cười rồi lại mỉm cười, tôi nhổ vào, tôi mời cô chắc?
Còn có chuyện gì cần làm à, lột da rút gân có tính không?
Thuận theo những lời cô nàng nói rồi lại nghĩ đến lý do của bản thân, nụ cười trên mặt Lục Vị đã bắt đầu vặn vẹo.
Anh hít sâu một hơi, cất lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3462386/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.