Edit: Tiểu Meo Meo
Beta: Sa Nhi
Không uổng công Trần Kiến Bạch đợi Mạnh Nhạc Nhạc cả một đêm, cuối cùng cũng đã gặp được người trong lòng.
Lúc này cô vẫn còn mặc bộ đồ từ hôm qua, sắc mặt tái nhợt, có vẻ cũng là một đêm không ngủ.
Anh không kìm được thấy hơi ấm ức, vừa định chất vấn thì lại nhớ trong sách có viết:
"Nếu có một ngày cô ấy cả đêm không về, anh nhất định không được tức giận, như thế sẽ chỉ làm cô ấy càng xa cách mà thôi. Nên dùng thái độ bao dung để đối mặt với cô ấy, chỉ cần cô ấy nguyện ý trở về nhà là được rồi."
Trần Kiến Bạch bèn hít sâu một hơi, chọn một câu trong sách nói với cô:
"Em đã về rồi? Cùng về nhà thôi."
Mạnh Nhạc Nhạc một đêm chưa ngủ, đang chóng mặt nhức đầu nên theo phản xạ cho rằng "về nhà" chính là về Viện nghiên cứu, chắc anh suốt ngày cắm mặt ở đấy nên nói thế theo thói quen, thành ra cô cũng chẳng nghĩ gì nhiều.
Từ góc độ của cô, thì chuyện 'quện nhau' với Trần Kiến Bạch đã trôi qua từ 3 tháng trước, trong thời gian đó cô còn rất bận rộn, vốn đã quên béng từ lâu chứ đừng nói đến tình cảm thân mật gì nữa.
Vừa đi tới cửa, gió lạnh đột nhiên ập tới, cô khẽ rùng mình một cái, lại ngay lập tức có một chiếc áo khoác của đàn ông trùm lên người cô.
Bên trong Trần Kiến Bạch chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đơn bạc, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3459564/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.