Không thể không nói, Tiêu Diệp đã rất hiểu Mạnh Nhạc Nhạc.
Lúc này nếu anh lại xin lỗi hay xin tha thứ như những người đàn ông bình thường, nói thì hay nhưng cũng sẽ không quá hiệu quả với cô.
Nhưng nếu anh có thể bày ra chứng cứ, lấy số liệu làm căn cứ, vậy sẽ dễ dàng hơn nhiều, dù sao cốt lõi của nghiên cứu khoa học chính là bằng chứng, số liệu so với mấy lời âu yếm còn muốn động lòng người hơn.
Thừa dịp cô gái hơi buông lỏng, Tiêu Diệp liền đứng thẳng lên, nhồi nốt nửa dương vật to tướng kia vào, cũng không dập quá mạnh mà chỉ cọ xát nghiền mài từng chút một.
Đóa hoa nhỏ bé bị cự vật to tướng nong ra, vừa mới bị đụ tàn nhẫn, loại tần suất nhỏ nhẹ như lúc này chỉ như gãi ngứa với nó. Thậm chí càng cọ lại càng ngứa, càng cọ càng tiết nước, âm đạo đã hoàn toàn lấn át ý chí của chủ nhân, tự ý cắn hút chim lớn chặt chẽ.
Phát hiện cô gái thả lỏng hơn, Tiêu Diệp vẫn không nhân cơ hội làm mạnh, mà tì vào trán Mạnh Nhạc Nhạc, khàn giọng bắt đầu tính sổ.
"Sao lại giận anh?"
Mạnh Nhạc Nhạc ngạc nhiên, bởi vì anh chỉ lo huấn luyện chứ sao!!!
Ngay sau đó lại chợt nhận ra, đúng vậy, anh chỉ tập trung vào huấn luyện thì sao mình lại giận dỗi làm gì??
Thật ra đáp án đã quá rõ ràng, cô......
"Em thích anh."
Vì thích nên mới có thể để ý xem có phải mình quan trọng nhất với anh hay không, cũng mới có thể bởi vậy mà giận dỗi.
Tiêu Diệp khẳng định nói, ngay sau đó còn lặp lần nữa, lần sau to hơn lần trước như đang thông báo bàn dân thiên hạ.
Người đàn ông từ trước đến nay vẫn nghiêm túc trầm ổn, lúc này lại vui vẻ tuyên bố như trẻ con, mỗi lần đều hôn lên môi Mạnh Nhạc Nhạc, khẽ nỉ non bên môi cô.
"Cho anh một thân phận được không, làm bạn gái anh được không?"
Vừa nói, anh còn vừa rút dương vật lớn ra ngoài cửa mình. Nó vẫn còn dính ướt dâm dịch, giương lên uy phong lẫm liệt cứ như đang phô trương hết vốn liếng bản thân, lại tựa như đang dụ dỗ cô gái, chỉ cần cô đáp ứng một tiếng là anh có thể tiến quân thần tốc, thẳng tắp đâm vào tận cùng.
Đại ca Diệp-lớn đang xông pha tình trường, ra trận cần có người yểm trợ, còn đang ngay thời khắc mấu chốt, sao có thể không có phần của Diệp-bé dược.
Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa kịp trả lời thì đã bị 'cướp lời'.
Bé bím bị dụ dỗ đã sớm không thèm nghe lời bỏ nhà theo trai, cất tiếng 'ùng ục' hộc ra một ngụm nước to, nôn nóng mút mát lấy quy đầu to tướng, cứ như đã tự ý đáp ứng lời thỉnh cầu của người đàn ông.
Diệp-bé cũng không nhịn được giật giật nảy lên, "Đại ca vô dụng, nhìn thằng em đây, một giây đã thu phục được cô em này!"
Cảm thụ được toàn bộ thân thể đã phản bội lý trí, Mạnh Nhạc Nhạc cũng dứt khoát thừa nhận
Nếu đã thích thì sao không thử cho nhau cơ hội?
Hợp thì tiến tới, không hợp thì chia tay, cũng coi như chân chính đối mặt với tình cảm của mình một lần.
Cô nâng người lên để miệng hoa ngậm hẳn lấy quy đầu, tự đẩy vào trong từng chút một, mở miệng đáp lại:
"Vào đi, bạn trai."
Tiêu Diệp đã không thể nào dùng ngôn từ để diễn tả tâm tình lúc này của mình nữa. Mọi phương án anh dự phòng đều bỗng hóa vô dụng, gậy thịt to lớn lập tức đẩy vào trong từng tấc từng tấc một.
Sâu bên trong lỗ nhỏ còn chưa bị làm mở, nhưng hai người đều ăn ý không hề ngừng lại, một người dùng hết lực mà đẩy, một người tận lực thả lỏng toàn thân.
Cả hai đều quả quyết muốn lần làm tình đầu tiên sau khi trao nhau thân phận, đều sẽ hoàn hoàn chỉnh chỉnh dung nhập được toàn bộ đối phương.
Cuối cùng, dương vật lớn đã nhồi chặt khít trong âm đạo, thịt non đều bị nong căng hết cỡ, đầu nấm to tướng xông thẳng vào cổ tử cung, vững vàng ngừng lại bên trong, 2 túi trứng cũng dán sát không một khe hở với âm hộ.
Hai người cứ như vậy ngừng lại, Tiêu Diệp thì thở hổn hển nhẫn nại dục vọng muốn lập tức được cắm rút điên cuồng trong lồn cô.
Mạnh Nhạc Nhạc thì ngược lại, cô căn bản không dám há miệng để thở nữa, chỉ sợ nhỡ không cẩn thận sẽ cắn chặt dương vật tắc bên trong mất.
Tiêu Diệp ôm chặt cô cười vui vẻ, mở miệng nói:
"Báo cáo bạn gái, quân hạm đã cập bến, xin mời kiểm tra tiếp nhận."
Mạnh Nhạc Nhạc đã bị căng sắp nứt đến nơi, thậm chí còn có cảm giác lỡ mở miệng nói chuyện là cửa mình sẽ vỡ mất, chỉ có thể hung hăng lườm người đàn ông một cái. Ai ngờ anh lại không thèm để ý, còn tiếp tục tự diễn:
"Đã nhận, hiện tại bắt đầu tiến hành nhiệm vụ tuần tra"
Nói xong cũng bắt đầu cử động chầm chậm, thật sự cứ như đang tuần tra xem xét từng ngóc ngách trong đóa hoa non nớt, vừa đâm thọc còn vừa báo cáo:
"Báo cáo, bước đầu chấp hành nhiệm vụ tuần tra ở khu vực nước nông."
"Báo cáo, đã tuần tra xong sườn Đông của khu nước nông, có thể thấy dòng 'hải lưu' lớn chảy ra."
"......"
"Báo cáo, đã tuần tra xong toàn bộ khu vực nước nông, hải lưu trôi chảy đầy đủ, thịt non mềm nhũn, toàn bộ quân địch đã đầu hàng."
"......"
"Báo cáo, bước đầu gặp phải sự chống cự ở khu vực 'tử cung' nước sâu, đàm phán hòa bình không có kết quả, đề nghị được trực tiếp tấn công."
"......"
"Báo cáo, đã hoàn toàn khống chế được khu vực nước sâu, quân hạm đã có thể tự do xuất nhập vịnh, 'đạn dược' được trang bị đầy đủ, đề nghị được bắt đầu nhiệm vụ chiến đấu."
Tiên sư 'nhiệm vụ' với chả 'chiến đấu' nhà anh! Cuối cùng còn không phải chim to nhà anh được tha hồ tung hoành à??
Mạnh Nhạc Nhạc bỗng nghĩ ra.
Không phải đang diễn sao?? Để cô xem anh còn có thể diễn tập quân sự được đến bao giờ!
Cố nén tiểu huyệt bị người thọc nhũn ngứa ngáy, cô mở miệng ra chỉ thị:
"HỦy bỏ nhiệm vụ, yêu cầu quân hạm lập tức rút lui khỏi vịnh."
Tiêu Diệp sững sờ hơi do dự, anh vừa mới cưỡi ngựa nhậm chức bạn trai chưa được 3 giây, giờ hẳn nên nghe lời cô mới phải.
Thế là bất đắc dĩ, đành phải chậm rãi rút côn thịt lớn ra, mới vừa rút được một nửa đã cảm giác bị huyệt thịt non vội xoắn lấy, sướng đến không buồn động đậy.
Mạnh Nhạc Nhạc cũng chỉ ỡm ờ nói thế mà thôi.
Ai nha, sao lúc này anh lại biết nghe lời vậy hả??? Nói rút liền rút? Không biết con gái nói có là không, nói không là có à???
Nhưng dù sao cũng là 'trụ cột trong gia đình', cô đương nhiên không thể cứ thay đổi xoành xoạch, chỉ có thể cố nín nhịn.
Tiêu Diệp cũng cực kỳ khó chịu, anh nhìn lại Mạnh Nhạc Nhạc, hình như cô vẫn ổn mà, đâu đến nỗi nào?
Ngẫm lại thì... mình cũng là trụ cột trong nhà, lại còn là Hạm đội trưởng quân hạm, cũng phải tự có chính kiến để còn ứng biến với mọi kịch bản chứ?
Thế là anh dứt khoát không rút ra nữa, mà bỗng đâm phập vào cực sâu, dí sát đến miệng tử cung, lần này không hề dừng lại, mà vừa cắm rút biên độ nhỏ vừa nói:
"Báo cáo, quân hạm bị thịt non tập kích chặn đường ở khu vực nước sâu, chỉ có thể tiến hành phản công."
Nói đến 'tiến hành phản công', dương vật lớn lại lần nữa phá vỡ cổ tử cung, đục vào sâu hơn từng chút từng chút một.
Mạnh Nhạc Nhạc bị đâm đến nhũn cả người, chỉ có thể run run rẩy rẩy xin tha:
"Canh phòng quân sự khu vực nước sâu yếu kém, đến... A... khu vực nước nông... trước... Được không... Ưm..." Còn vội tự dâng lên môi thơm hối lộ "Hạm đội trưởng" hạm đội cơ hội. 🙃
Cánh môi mềm mại của cô gái liếm mút trên môi anh, lại 'có đi mà không có về', bị đầu lưỡi thô ráp bắt cóc, cắn mút đến tê dại.
Từ trước đến nay không phải có câu "bắt giặc phải bắt vua trước" đó sao?
Tiêu Diệp luôn lựa chọn phương án có thể giảm mọi tổn thất xuống tối đa để hoàn thành nhiệm vụ, giờ lại lần đầu tiên quyết định tạm thời lui lại, để "quân địch" có cơ hội hồi sức tổ chức phòng tuyến một lần nữa.
Chim lớn không đâm vào lút cán nữa mà rút ra một phần, vừa vặn chèn ngay trước cổ tử cung.
Nhưng đối với người đàn ông đã được học tập giáo dưỡng đến Max điểm bộ môn Quân sự mà nói, tạm thời rút lui cũng không có nghĩa anh phải ăn thua thiệt.
Từ bỏ một phần trận địa, tập trung binh lực chọc thủng những điểm phòng tuyến mỏng manh, mau chóng chiếm được ưu thế cũng là một chiến thuật kinh điển.
"Báo cáo, đã rút khỏi trung tâm khu vực nước sâu, bởi vì bị địch quân chống cự kịch liệt, hiện cần tổ chức lại đội ngũ để "Tấn công thần tốc"."
Tấn công thần tốc??
Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa kịp phản ứng lại thì dương vật to tướng đã cắm rút phầm phập cực nhanh, dù chỉ đút vào có 2/3 thân gậy thì cũng đã nhồi đầy toàn bộ âm đạo của cô.
Vừa mới trải qua cảm giác kinh hãi khi bị anh suýt chọc thủng, giờ lại là cảm giác bị chà xát quá nhanh.
Vách thịt non đã bị địt banh ra, mỗi một lần đều chẳng kịp làm gì thì đã bị nện vào ngập mồm, trừ bỏ khóc thút thít thì chẳng còn biện pháp nào khác.
Mạnh Nhạc Nhạc không chịu nổi thét lên, nói xin được đầu hàng, hoàn toàn hàng phục.
Nhưng mỗi khi anh hơi ngừng một chút, lại cứ luôn có chút thịt non vã quá không nhịn được, phải mút chim 'cắn' lấy vài cái.
Thế là hay lắm :)
Lại bị Tiêu Diệp lấy lý do vẫn có quân địch mai phục đánh lén, lần nữa nện cô nhừ tử.
Một đợt tấn công này thật sự quá độc ác, cũng đã hoàn toàn triển lãm ra toàn bộ chiến lực của quân ta.
Dương vật to tướng thẫm màu đỏ tím đã bị nước dâm tưới ướt nhẹp cả lông cu, một đoạn vẫn còn để dành bên ngoài, gân xanh nổi lên vằn vện, một đoạn kia thì lúc ẩn lúc hiện trong lồn cô.
Mỗi lần rút ra đều phải kéo theo cả đống nước nhoe nhoét cùng thịt non quanh mép, rồi lại thọc vào phập một cái, tốc độ nhanh đến không thể nhìn rõ.
Hai môi âm hộ sưng đỏ đã sớm bị đụ đến doe cả ra, không còn hơi sức đâu để chống lại các cú dập tàn nhẫn này nữa.
Bị nện điên cuồng nhừ tử như vậy chừng hơn 20 phút, gậy thịt đỏ sẫm đã bị ngâm trong nước lồn ướt sũng mà vẫn không tha, thọc đến làm bụng dưới Mạnh Nhạc Nhạc nhô lên một khối.
Thẳng đến khi đã đưa cô lên cao trào, anh mới buông cô xuống, đổi thành tư thế đứng thẳng mặt đối mặt, dương vật tự nhiên bất động, vững vàng tắc cứng trong tử cung.
Tiêu Diệp cất tiếng trầm khàn, nói:
"Ngoại trừ khu vực trung tâm, quân địch trong vịnh đã hoàn toàn đầu hàng, hiện cần dò hỏi xem khu vực trung tâm có chủ động đầu hàng, hay vẫn định dựa vào địa thế hiểm trở để chống cự?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]