Cửa quán rượu, người ra vào đều đặn. 
Giang Bắc cầm trong tay một tấm đại ngân phiếu. 
Gió nhẹ thổi qua đôi má. 
Đây là cảm giác của một kẻ có tiền, ăn cơm rau dưa cũng phải đến xa hoa nhất. 
Hộ vệ nói Giang gia thiếu gia không thể mất mặt! Phải đi nơi xa hoa nhất! 
Cửa quán rượu ra toàn đám người là đám người hối hả ra vào, chật ních. Nhưng dưới sự trợ giúp của hai tên hộ vệ, Giang Bắc thành công chen lấn đi vào. 
Ánh mắt của đám tiểu nhị xuyên qua tầng tầng lớp lớp người, nhìn chằm chằm Giang Bắc! 
Mang theo hộ vệ, tuyệt đối là dê béo! 
Tranh thủ thời gian chạy ra đón chào! 
Giang Bắc nhẹ gật đầu, không có phản ứng gì, quay đầu đi lên trên lầu. 
Trong lầu các, mấy cái thanh niên ngồi vây quanh, bên người còn có một bầy ca cơ. (Muội dùng từ "ca cơ" thay cho từ "ca nữ" để đỡ đi cảm giác xa đọa!) 
"Trần thiếu gia, nhìn điệu bộ này hẳn là Yên Lam cô nương muốn tới đi. " 
Một ca cơ có chút ghen tuông nói. 
"Yên Lam! " Hai chữ này làm cho mắt của hắn lóe sáng lên như nhìn thấy vàng. 
Nghe nói người ta (Yên Lam) cầm kỳ thi họa đều tinh thông, hơn nữa dáng người khá tốt. 
Không riêng như vậy, tính cách cũng tốt, thường xuyên dùng thơ ca để hội hữu. 
Trần thiếu gia nằm mơ cũng muốn gặp một lần a..., hắn luôn tự tin " Trong Liễu Vân thành này thì học phú của ta phải đứng ở bậc nhất." 
"Ô, đây không phải Giang thiếu gia ư? Hôm nay đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ca-khia-dinh-cao/194206/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.