Lúc này, đang là đêm khuya....... 
Giang Bắc nằm ở trên giường, nhớ lại hình ảnh cha bộc phát ra thực lực khủng khiếp. 
Cạo lấy móng tay, nhíu mày, vì cái gì cha vẫn ở tại chỗ này dù thực lực cao như vậy, hơn nữa cha với Vô Cực Tông đến cùng là có quan hệ như thế nào......?? 
Là tông chủ sao? Rất không có khả năng! Thế nào mà một vị tông chủ cao cao tại thượng lại phải ở Liễu Vân thành nhỏ bé này hơn mười năm? 
Không nghĩ ra, lại hồi tưởng lại lời cha nói với hắn vào lúc ăn cơm tối. 
"Sau khi thu thập thập thứ đó xong, hãy theo ca của ngươi đi ra ngoài mở mang kiến thức! " Cuộc sống đang êm đẹp, tại sao phải đẩy hắn đi ra ngoài!? 
Ở nơi đây còn chưa đủ ôn hòa ư? Cuộc sống ở nơi này cũng là đã rất khá rồi a...! Hắn không có chê bai! 
Giang Bắc rất muốn cự tuyệt, nhưng mà lại không dám, bởi vì cha thật sự là quá đáng sợ, nhất là cái vụ phải cố gắng năm mươi năm lại hù hắn xuýt chết. 
Hơn nữa lúc ăn cơm cha cũng dẫn theo cây gậy trúc quen thuộc, Giang Bắc cũng chỉ có thể hướng về vận mệnh khổ bức mà cúi đầu, cáo biệt cuộc sống của một tên phú nhị đại! 
Ngay tại lúc Giang Bắc đang cảm thấy khó chịu...... 
"Đông đông đông. " Tiếng đập cửa vang lên. 
"Ai!?" Giang Bắc phục hồi tinh thần, lên tiếng hỏi. 
Người ngoài cửa cũng không trả lời. 
"Là ai! " Giang Bắc đứng dậy lần nữa hỏi. 
Lầm này, một âm thanh "K-C-Í-T-T-T... " vang lên. 
Khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ca-khia-dinh-cao/1375163/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.