Còn về Bạch Tử Phàm.
Chỉ có hắn mới hiểu rõ, nỗi đau khổ của Ngu Yên Vũ là đau đớn cỡ nào, nó còn đau hơn cả những vệt nặng nhất về da thịt mà nàng đã trải qua.
Vì đơn giản, đó chính là sự đau đớn thảm thiết nhất về mặt tinh thân.
Hãy thử nghĩ mà xem.
Một cô bé đang sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình, được mọi người yêu thương, che chở.
Xem nàng như một hòn ngọc quý trên tay, nâng trên tay thì sợ vỡ, ngậm trong miệng thì sợ tan.
Ấy vậy mà chỉ sau một đêm, cô bé ấy bỗng chốc đã mất tất cả, mất đi những người thân thường nhất của cuộc đời mình.
Đấy là cỡ nào tàn khốc, là cỡ nào đau đớn, là cỡ nào không thể chấp nhận được đối với một người bình thường chứ?
Vậy mà cố bé ấy, lại phải đón nhận tất cả những thứ ấy, những sự thật tàn khốc ấy, khi nàng mới chỉ tròn 10 tuổi.
Thử hỏi.
Ý chí của của cô bé phải mạnh mẽ tới mức nào? Nghị lực của cô bé phải phi thường tới mức nào?
Mới có thể vượt qua được cái sự thật tàn khốc ấy, cái nỗi đau trùng kích tinh thần mãnh liệt ấy chứ?
Nhưng đấy, chỉ là những buồn bã, những cảm khái trong tích tắc mà 2 người bọn họ xâm nhập vào tận sâu linh hồn của nhau, để thấu hiểu nhau hơn mà thôi.
Điều đó không làm ảnh hưởng tới niềm tận hoan hiện tại của bọn họ.
Không làm ảnh hưởng tới cơn vui của hoan ái trong khúc cao trào đang lên tới đỉnh điểm này mang lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941571/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.