Thẫn thờ ngắm nhìn ánh bình mình phía bên ngoài.
Một lúc sau, phía sau Ngu Yên Vũ có 2 nàng tỳ nữ dần dần tiến tới.
Khi tới gần, cách bóng lưng của Ngu Yên Vũ khoảng chừng 2m, bọn họ đồng loạt quỳ xuống thưa:
"Khởi bẩm nương nương, bọn nô tỳ đã điều tra xong về Bạch Tử Phàm."
Ánh mắt Ngu Yên Vũ nổi lên hứng thù tràn đầy, nàng chuyển người lại hỏi:
"Kết quả thế nào?"
Một vị tỳ nữ thưa:
"Bẩm nương nương, theo bọn nô tỳ điều tra, tên Bạch Tử Phàm này hoàn toàn không có gì đặc biệt cả."
"Hắn không cha không mẹ, mồ côi từ nhỏ, phải lăn lộn đầu đường xó chợ để lớn lên."
"Về thiên phú tu luyện của hắn, càng không có gì đặc biệt."
"Về tên gọi của hắn, từ nhỏ hắn không có tên, người dân trong làng thường gọi hắn là A Đổng."
"Nhưng sau này lớn lên, hắn mới đổi tên của mình thành Bạch Tử Phàm, bởi vì hắn nói, gọi như vậy, ngầu hơn."
Ngu Yên Vũ hỏi thêm:
"Vậy còn nơi hắn ngã xuống thì sao? Có điều gì bất thường hay không?"
Vị tỳ nữ kia tiếp tục thưa:
''Bẩm nương nương, bọn nô tỳ đã điều tra rất kỹ nơi đó, nhưng nơi đó, thật sự không có gì là bất thường cả."
Nghe lời này, Ngu Yên Vũ hơi trầm tư một chút, sau đó, nàng gật đầu nói:
"Được rồi, không còn việc của các ngươi nữa, các ngươi lui xuống hết đi."
Hai nàng nồ ty, lập tức nhận mệnh:
"Vâng, thưa Nương nương."
Đợi khi hài nàng tỳ nữ lui ra phía ngoài, Ngu Yên Vũ mới xoay người lại, tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941551/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.