Bạch Tử Phàm không biết, tên Khô Lâu Vương này có thể sử dụng tuyệt kỹ hay không.
Những tên Khô Lâu thông thường khác, tuy không biết sử dụng tuyệt kĩ, nhưng cứ giết chúng, là chúng lại tự mọc lại như nấm.
Bạch Tử Phàm chạy quanh Khô Lâu Vương một vòng, âm thầm dò xét hắn.
Chỉ thấy Khô Lâu Vương thân thể không có chân, nó trực tiếp di chuyển bằng cách lơ lửng ở giữa trời không.
Trên đầu Khô Lâu Vương đội mũ giáp sắt, phía trên có hai trước sừng nhọn, không khác gì một đôi sừng trâu được mọc lên chỉ thẳng.
Thân thân của nó không có gì đáng nói, đúng với tên gọi Khô Lâu, chỉ toàn xương và xương.
Đúng như trên gì đang nói.
Chỉ là trên tay của nó cầm một thanh trường kiếm tó hết sức đặc biệt.
Thanh trường kiếm ấy, dài khoảng 2.5m, rộng 60cm, về độ nặng có nó, có lẽ phải xấp xỉ cả tấn.
Thanh trường kiếm này, đã bằng một nửa thân hình của nó.
Bạch Tử Phàm đã tiếp cận bên cạnh, Khô Lâu Vương lại đứng im mà không có bất kỳ động tác gì.
Bạch Tử Phàm âm thầm cảm thấy kỳ quái, nó đang làm cái quái gì vậy?
Những tình huống lúc này, không cho phép Bạch Tử Phàm được lưỡng lự, phân tích thêm nữa
Bạch Tử Phàm lập tức căn rằng, dùng hai tay huy kiếm, vận lên nguyên khí, tung người lên cách mặt đất khoảng 3m.
Cuồng phong nổi quanh người, lấy tốc độ sấm chớp tấn công về phía của Khô Lâu Vương, nơi đâu kiếm của Bạch Tử Phàm đi qua, từng tia sét chớp nhoáng được hiện lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941544/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.