Tắc Bắc hoang mạc.
Đã 3 ngày trôi qua, Cố Huân Nhi không ngừng tìm kiếm tung tích của Tiêu Chiến ở những nơi mà nàng đi qua.
Tìm kiếm khắp nới, nhưng nàng lại không thấy tung tích của Tiêu Chiến ở đâu cả.
Dựa vào những thông tin miêu tả về Tiêu Chiến mà Bạch Tử Phàm đã cung cấp cho nàng.
Suốt dọc đường này, đã không biết bao lần Cố Huân Nhi hạ mình dò hỏi những tán tu bên đường, dựa theo những thông mà Bạch Tử Phàm đã cung cấp.
Nhận được đáp án của những tán tu bên đường và tổng hợp lại những thông tin đó, rõ ràng Tiêu Chiến đã từng xuất hiện qua ở đây, Cố Huân Nhi khẳng đinh là như vậy.
Thế nhưng, khi tới đây tìm kiếm khắp cả cái Tắc Bắc hoang mạc này, Cố Huân Nhi vẫn chưa tìm ra được chút thông tin nào về Tiêu Chiến cả.
Thất vọng nối tiếp thất vọng, nàng bước đi với dáng vẻ buồn chán, cô độc.
Bà lão nô bộc cúi mình đi phía sau Cố Huân Nhi, vừa đi nàng liếc mắt âm thầm phát ra khi tức, khiến yêu thú xung quanh trong khu vực này không dám bén mảng tới gần.
Đồng thời trên tay nàng ta, cũng đang âm thầm kết ấn vô cùng cổ quái, không biết nàng đang làm gì.
Quan sát tới tới phía trước, Cố Huân Nhi đang buồn chán bước đi, Bà lão nô bộc tiến lên khuyên can:
"Tiểu thư, người đừng buồn bực vì chuyện này nữa, đây có lẽ chính là duyên số, người và Tiêu Chiến thật không có duyên với nhau."
Cố Huân Nhi nghe vậy, lắc đầu phủ định:
"Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941540/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.