Trông thấy dáng vẻ của sốt sắng như ngay lập tức muốn khởi hành tơi Tắc Bắc hoang mạc của Cố Huân Nhi, Bạch Tử Phàm mỉm cười chắp tay với nàng ta, nói:
"Vậy đại ca ta chúc Huân Nhi muội muội may mắn, sớm gặp được Tiêu Chiến huynh."
Cố Huân Nhi cũng mỉm cười lại đáp: "Huân Nhi đa tạ Bạch đại ca."
Nhìn thấy khuôn xinh đẹp vô song của Cố Huân Nhi đã không còn vẽ lo lắng buồn sầu như vừa rồi, mà thay vào đó là vui vẻ mặt mày hớn hở.
Ngắm nhìn gương mắt của thiếu nữ tươi tắn, tràn đầy sức sống trước mặt, Bạch Tử Phàm mới thử dò hỏi:
"Nhưng mà sao Huân Nhi muội muội lại không biết Tiêu Chiến huynh có thể tu luyện trở lại, muội là người thân cận nhất của Tiêu Chiến huynh kia mà?"
Cố Huân Nhi đáp: "Một năm trước, Huân nhi có việc phải quay trở về gia tộc, bây giờ xong việc, Huân Nhi quay lại đây thì không biết Tiêu Chiến ca ca đã đi đâu, vậy nên Huân Nhi mới đưa ra hạ sách này, mong có người biết được tin tức của Tiêu Chiến ca ca."
Dứt lời, Cố Huân Nhi lấy từ trong nhẫn trữ vật của mình ra một mớ công pháp cùng đan dược đặt lên bàn, nàng nói: "Bạch đại ca, xin huynh hãy nhận lấy, đây là món quà mà Huân Nhi tặng Bạch đại ca, vì Bạch đại ca đã cho Huân Nhi biết được tung tích của Tiêu Chiến ca ca."
Nhìn thấy những viên đan dược tỏ ra mùi thơm phức cùng độ tinh xảo của nó đang nằm trên mặt bàn, ánh mắt của Bạch Tử Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941531/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.