Nhận ra trong giọng nói của Sở Nguyệt Thiền đã mất đi cái lãnh khí thường thấy mà thay vào đó là có chút mềm yếu, Bạch Tử Phàm mỉm cười trong lòng.
Tạm thời hắn chỉ cần như vậy là đủ rồi, với tính cách của Sở Nguyệt Thiền cần phải từ từ mai mòn, nếu hắn tiếp tục làm khó nàng ta nữa, sợ rằng chỉ phản lại tác dụng.
Vậy là hắn nói: "Ồ hóa ra là Nguyệt Thiền sử tỷ, tỷ vào đi, tỷ xem hôm nay ta công vụ nhiều như vậy khiến đầu óc lẫn lộn hết cả lên, hại ta suýt chút nữa thì quên mất Nguyệt Thiền sư tỷ lãnh ngạo vô song của ta."
Sở Nguyệt Thiền từ từ tiên vào túp lều của Bạch Tử Phàm, nàng dĩ nhiên là không tin những lời nói quái quỷ này của Bạch Tử Phàm rồi.
Khi vào đến túp lều, nàng nhìn quanh quan sát một hồi, sau đó nàng mới chuyển ánh mới nhìn tới Bạch Tử Phàm, chỉ thấy lúc này hắn đang trong cái bộ dáng nhàn nhã uống nước trà, ánh mắt màng theo ý cười nhìn mình.
Sở Nguyệt Thiền từ từ tiến tới hành lễ: "Đệ tử Sở Nguyệt Thiền bái kiến Đại trưởng lão !!"
Thấy Sở Nguyệt Thiền cúi đầu hành lễ với mình, Bạch Tử Phàm giật mình thốt lên: "Sư tỷ nàng làm gì vậy, với quan hệ giữa 2 chúng ta, sử tỷ đâu cần phải xa cách như vậy."
Vừa nói hắn vừa đúng dậy đi tới đỡ Sở Nguyệt Thiền dậy.
Sở Nguyệt Thiền nhận ra động tác của Bạch Tử Phàm, nàng nhanh chóng lùi lại phía sau một bước nói: "Nguyệt Thiền không dám, giờ ngài đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941519/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.