Chương trước
Chương sau
Sau khi bẩm báo xong, vị nữ đệ tử kia thầm liếc mắt lên nhìn Bạch Tử Phàm, xem kĩ xem hắn có hình dạng ra sao, vì đối với các nàng, việc Bạch Tử Phàm được phong là Đại trưởng lão mới của Thái Âm Giáo, các nàng dĩ nhiên là không phục trong lòng rồi.
Vì dù sao đi nữa, tuổi tác của hắn cũng chỉ bằng với các nàng, tu vi của hắn cũng không hơn các nàng.
Thế nhưng lại có một điều vô cùng quan trọng đã thay đổi tất cả, khiến cho các nàng dù trong lòng có không phục cũng phải phục.
Bởi vì Bạch Tử Phàm chính là Đại trưởng lão do chính Giáo chủ nương nương sắc phong, mà đối với các nàng, yêu ai yêu cả đường đi, nên đối với việc này, các nàng sẽ cố gắng, xem Bạch Tử Phàm như chính là Đại trưởng lão thật sự của Thái Âm Giáo.
"Có tin tức gì của Ma Môn không. "
Bạch Tử Phàm gật đầu, rồi hỏi nàng ta
Vị nữ đệ tử kia trả lời:
"Bẩm Đại trưởng lão, người của các phái chính đạo đã phong tỏa vùng Ổ Không cốc này lại, bao vây nhóm đệ tử của Ma Môn ở bên trong, với mức độ chặt chẽ vô cùng, dù là một là một con ruồi cũng khó lòng thoát ra."
"Để tới ngày mai, những đệ tử, thiêu kiêu kiệt xuất nhất của các phái, sẽ vào Ổ Không cốc truy sát nhóm đệ tử Ma Môn, nhằm tranh giành phong hào đệ nhất thiên kiêu Minh Nguyệt Quận."
Bạch Tử Phàm nhận lấy những thông tin này, suy nghĩ một chút, rồi nói: "Được rồi, ta sẽ ngay lập tức vào trong kia gặp người dẫn đầu của các phái chính đạo, các ngươi hãy về doanh trại của Thái Âm Giáo ta nghỉ ngơi trước đi."
Nói xong Bạch Tử Phàm liền nhìn Liễu Phỉ Phỉ đang ngồi trước ngực mình, chỉ thấy nàng ta đã chủ động xoay người lại, một bên cười nói với hắn, một bên thì thay hắn chỉnh y phục:
"Đại trưởng lão, đêm này Phỉ Phỉ sẽ tới tìm ngài!!"
Dứt lời Liễu Phỉ Phỉ liền thơm nhẹ vào má Bạch Tử Phàm một cái, rồi cất bước đi vào nơi nghỉ chân của đệ tử Thái Âm Giáo, vừa đi nàng ta vừa vặn vẹo lấy eo thon, phô trương lên dáng người nóng bỏng của mình cho Bạch Tử Phàm xem.
Liễu Phỉ Phỉ có thể nói là trời sinh trà xanh, nên nàng rất am hiểu kỹ năng lấy lòng nam nhân, khi nào nên quấy rầy làm nam nhân vui lòng, khi nào thì nên an ủi nam thân cho hắn cảm được nhu tình trên thế gian.
— QUẢNG CÁO —
Nên khi nghe tới lời thông báo của nữ đệ tử kia, Liễu Phỉ Phỉ biết đã đến thời điểm quan trọng nên nàng lập tức lui ra, không quấy giầy Bạch Tử Phàm nữa.
Ngược lại nàng muốn đi chuẩn bị một số linh đan diệu tăng cường sức khỏe, bổ thận tráng dương, để đêm khuya thanh vắng, mang đến phòng Bạch Tử Phàm, làm thức ăn khuya, tẩm bổ cho hắn.
Đợi khi các nàng ai nấy đều đã về lều trại của mình nghỉ ngơi, Bạch Tử Phàm mới đưa tay vuốt vuốt má mình một cái, nhìn đến bóng hình nóng bỏng, từng bước đi đều khơi dậy lên dục vọng nguyên thủy của nam nhân kia, Bạch Tử Phàm cười khẽ nói:
"Thật là một trà xanh hàng hiệu...!!"
Cười đùa một chút, Bạch Tử Phàm lại đưa mắt nhìn về phía Ổ Không cốc, nhíu mày như suy tư điều gì đó, một lúc sau, hắn mở miệng nói:
"Tiểu Trà Trà, ngươi có tin sau ngày mai, khi cuộc truy sát nhóm đệ tử Ma Môn kết thúc và trước thời khắc chọn ra đệ nhất thiên kiêu của Minh Nguyệt Quận, Sở Nguyệt Thiền sẽ chính thức rơi vào ma chảo của ta không?"
"Lần này là cả thân thể lẫn tâm linh của nàng ta!!!"
Ban đầu Bạch Tử Phàm vốn định cá cược với Tiểu Trà Trà một chút, thế nhưng ngay sau đó, hắn đã nhanh chóng nghĩ đến, nếu như cá cược với nàng ta, dù thắng hay thua, người ăn thiệt thòi lớn nhất, e rằng vẫn là hắn đi.
"Chủ nhân ngài muốn dùng cách nào để bắt nàng ta vào ma chảo của mình vậy, ngài bật mí cho ta đi?"
Bỗng dưng được Bạch Tử Phàm hỏi có tin hay không, Tiểu Trà Trà hơi chút nghi hoặc, nàng hỏi lại hắn.
Bạch Tử Phàm thần bí cười xấu xa nhìn tiểu nha đầu này nói: "Hừ hừ...lần này ta sẽ cho Tiểu Trà Trà ngươi thấy khả năng trí tuệ, cùng bản lĩnh thật sự của Bạch Tử Phàm ta!!"
Thấy vẻ đắc ý hiếm thấy của chủ nhân, Tiểu Trà Trà nóng lòng muốn tìm ra đáp án, bỗng nhiên như nghĩ đến tới cái gì, nhờ tới lượng kiến thức đọc rất nhiều sách của mình.
Tiểu Trà Trà lập tức nói: "Chủ nhân, ngài muốn trong khoảng thời gian ngắn như bắt được cả thể xác lẫn tâm linh của Sở Nguyệt Thiền, có phải ngài đã quyết định dùng đến xuân dược rồi phải hay không?? "
— QUẢNG CÁO —
Bạch Tử Phàm: ".....-_-......"
Tiểu nha đầu này mới bao lớn, mà sao lúc nào cũng nghĩ đến xuân dược...xuân dược, cái thủ đoạn hạ lưu như vậy.
Ta càng lúc càng có cảm giác, ta bị tiểu nha đầu này làm xấu!!
....
Trong túp lều tranh.
Đây chính là nơi bàn bạc công vụ của những người dẫn đầu nhóm đệ tử của các phái chính đạo tham gia truy sát Ma Môn lần này.
"Đại trưởng lão, ngài thấy quy định trong cuộc truy sát Ma Môn, chọn ra đệ nhất thiên kiêu của Minh Nguyệt Quận lần này có gì sơ suất không?"
Người vừa mở miệng chính là một vị trưởng lão của Cốc Sơn Tông.
Ở trong túp lều tranh này, tổng cộng có 4 vị trí, và các vị trí ngồi đã được sắp xếp sẵn từ trước.
Với địa vị của Thái Âm Giáo, dĩ nhiên vị trí chủ tọa ở đây chỉ có thể là dành riêng cho Đại trưởng lão của Thái Âm Giáo.
Dù cho trong đám người này, Bạch Tử Phàm là người có tu vi kém cỏi nhất so với những người dẫn đầu của các phái chính đạo khác, khí tất cả bọn họ đều có tu vi Địa Cực Cảnh.
Nhưng cho dù như vậy vẫn không đủ để làm ảnh hưởng đến ghế ngồi của Bạch Tử Phàm ở nơi chủ tọa, vì chỉ cần mang cái danh nghĩa Đại trưởng lão Thái Âm Giáo ra, là đã quá đủ cho Bạch Tử Phàm ngồi vào vị trí này rồi.
3 vị trí còn lại được phân chia theo lần lượt là của:
Nữ trưởng lão Cốc Sơn Tông.
— QUẢNG CÁO —
Nam trưởng lão phái Hoa Sơn.
Nam trưởng lão Hoàng Hoa Môn.
Ban đầu khi bước chân vào đây, Bạch Tử Phàm ngày lập tức gây nên một bất ngờ không hề nhỏ đối với cả 3 vị trưởng lão này, khiến cho suýt chút nữa 3 vị trưởng lão con tưởng nhầm rằng tên hoàng mao tiểu tử nào đi nhầm vào đây.
Bởi với độ tuổi lẫn tu vi của Bạch Tử Phàm, nếu ngồi vào vị trí Đại trưởng lão sẽ khiến người ta rất khó tin, nhất là Đại trưởng lão của Thái Âm Giáo, một giáo phái đứng đầu ở Minh Nguyệt Quận này nữa.
Đối với bọn họ hay bất kì ai đi nữa, dù là người lạc quan nhất cũng rất khó lòng mà tin chuyện này.
Nếu như bọn họ không được các đệ tử của Thái Âm Giáo tới thông báo, sợ rằng khi Bạch Tử Phàm vừa mới bước chân vào đây, bọn họ đã ngay lập tức động thủ, cho hắn đăng xuất khỏi nơi đây luôn rồi.
Sau khi xác nhận Bạch Tử Phàm thật là Đại trưởng lão mới của Thái Âm Giáo, trong lòng mỗi người bọn họ đều có suy đoán thuyết phục mình rằng, có vẻ như chức vị Đại trưởng lão của Thái Âm Giáo này, chỉ dành riêng cho nam tử.
Trước đó, bọn họ cũng có nghe nói qua cái chết của Đại trưởng lão Thái Âm Giáo đời trước Doãn Chí Bình, nghe nói hắn ta hợp tác với người của Huyết Thần Giáo và Ma Môn nên bị đích thân Giáo chủ Thái Âm Giáo phế bỏ.
Sau đó lại nghe nói, tên Doãn Chí Bình này lại định ra tay làm hại một vị nữ đệ tử nào đó, thì bị vị Đại trưởng lão trước mặt này, một kiếm diệt sát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.