Chương trước
Chương sau
Cùng lúc nghe tới lời nhắc nhở của các sư muội, Sở Nguyệt Thiền cũng đã kịp nhận ra có một đạo kình phong đang tiến tới gần phía mình.
Nhưng lấy tốc độ của Sở Nguyệt Thiền, khi kịp thời quay lại thì đã bị một cánh trong đạo kình phòng kia nhô ra nắm chặt lấy cổ họng.
Khi mà Sở Nguyệt Thiền còn chưa kịp nhận ra đạo kình phòng tiến tới này là ai, và Sở Nguyệt Thiền cũng chưa kịp lấy ra binh khí để ứng chiến hay kêu lên tiếng nào.
Đã bắt giữ được mục tiêu thứ nhất, Doãn Chí Bình hoàn toàn tự tin chuyển sang mục tiêu tiếp theo của mình.
Vì với tốc độ của bản thân, tuy rằng chỉ bằng 3/5 so với lúc toàn thịnh nhưng cũng đủ để Doãn Chí Bình thực hiện mục tiêu của mình trong một thời gian ngắn mà không để nhóm đệ tử này kịp phản ứng.
Vi vù
Vậy nên với sự tư tin đó, Doãn Chí Bình tiếp tục hướng về phía trước bắt lây một người thanh niên.
Một người thanh niên duy nhất ở đây, trong nhóm nữ nhân của Thái Âm Giáo này, ngoài Bạch Tử Phàm xấu số ra không còn ai khác.
Về Bạch Tử Phàm, hắn đi bên cạnh Sở Nguyệt Thiền, để theo chân nhóm người các nàng, ra ngoài kia hóng hớt xem tình chiến đấu đã diễn ra ở mức độ nào.
Thì bất chớt Bạch Tử Phàm nghe được lời nhắc nhở ở phía sau của các nữ đệ tử này, chỉ trong chớp mắt sau lời nhắc nhở ấy, Bạch Tử Phàm đã kịp quay người lại, đã thấy đạo cuồng phong kia đã tóm gọn Sở Nguyệt Thiền trong lòng bàn tay.
Và chỉ trong một sát na, đạo cuồng phong này lại tiến tiến về Bạch Tử Phàm, một tay túm vào cổ họng hắn, trước sự bất ngờ vô hạn của Bạch Tử Phàm.
Sau khi đã tóm gọn được hai mục tiêu cần thiết của mình, Doãn Chí Bình liền hóa thành một đạo tàn ảnh chạy đến một lối rẽ rồi biến mất.
Vù vù
Khi Doãn Chí Bình hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất ở lối rẽ, nhóm đệ tử thân truyền của Thái Âm Giáo đã kịp nhận ra ngươi vừa nãy là ai, các nàng thay nhau kinh hô lên:
"Là Đại trưởng lão!!"
"Nguy rồi Đại trưởng lão đã bắt Sở sư tỷ cùng Bạch Tử Phàm."
"Chúng ta nhanh chóng đi bẩm báo với các trưởng lão, nhanh lên."
...
Lúc này, Doãn Chí Bình đang 2 tay 2 người hướng nhanh về phía mật thất bí mật của hắn.
Về lý do mà hắn chọn 2 người này là:
Thứ nhất, trong nhóm đệ tử thân truyền của Thái Âm Giáo ở đây, Sở Nguyệt Thiền là ngươi có tu vi ngươi cao nhất, cũng là người có tư sắc cùng khí chất tốt nhất ở đây.
Nên nếu được chọn, chả dại gì mà Doãn Chí Bình hướng mục tiêu đến người khác.
Thứ hai là về Bạch Tử Phàm, khi nãy Doãn Chí Bình đã thấy Bạch Tử Phàm đi cùng với Ngu Yên Vũ, khiến trong lòng Doãn Chí Bình có chút nghi ngờ xoắn xuýt.
Vì đầy là lần đầu tiên Doãn Chí Bình thấy có một người nam nhân có thể đồng hành cùng với Ngu Yên Vũ, mà Doãn Chí Bình lại chưa gặp qua Bạch Tử Phàm lần nào.
Nên lập tức Doãn Chí Bình có những suy đoán rằng:
"Thân phận của Bạch Tử Phàm có vấn đề, hoặc là mối quan hệ giữa Bạch Tử Phàm và Ngu Yên Vũ không tầm thường, hay là Ngu Yên Vũ là sugar mommy của Bạch Tử Phàm....chẳng hạn là như vậy. "
Nên dù sao cũng tiện tay, Doãn Chí Bình liền bắt Bạch Tử Phàm làm con tin, để nếu như có bất trắc xảy ra, còn có cái mà giữ mạng.
Khi này Bạch Tử Phàm đã nhận ra ngươi bắt giữ mình là ai, và rồi trong đầu Bạch Tử Phàm thoáng qua một ý nghĩ thụ sủng nhược khinh rằng:
"Đây là lần ta được khác chủ động quan tâm, chú đến từ sau khi xuyên không tới thế giới này, cảm giác này thật mới lạ a..."
"Phì sao Bạch Tử Phàm ta lại có ý nghĩ thấp hèn như vậy chứ!!"
Châm dút ý nghĩ này Bạch Tử Phàm liền vận lên nguyên khí để thoát khỏi Doãn Chí Bình, nhưng lúc này Doãn Chí Bình lại đang nắm giữ yết hầu của Bạch Tử Phàm.
Chỉ cần Bạch Tử Phàm vận lên nguyện khí, Doãn Chí Bình càng bóp càng chặt vào yết hầu của hắn.
Mặc dù là chiến lực lúc này của Doãn Chí Bình đã mười không còn một, nhưng nhờ tác dụng của đan dược, ngăn chặn nguyên khí tán loạn, ít nhất Doãn Chí Bình cũng có thể phát huy ra chiến lực tối đa đến cảnh giới Tông Sư Cảnh đỉnh phong.
Nên một khi nằm trong tay Doãn Chí Bình, Bạch Tử Phàm muốn thoát khỏi là điều rất khó khắn.
"Khụ khụ..."
Suýt nữa thì bị Doãn Chí Bình bóp đến tắc thở, Bạch Tử Phàm liền bỏ đi phản kháng, bình tĩnh tìm đến cách khác:
"Lúc này này phản kháng đã vô dụng, ta phải tính đến cách khác."
"Tên Doãn Chí Bình này, không trực tiếp giết ta mà chọn cách bắt ta lại tất có ý đồ của hắn."
"Tiếp theo ta cứ từ từ quan sát xem tên Doãn Chí Bình này muốn làm gì cái đã."
Phía bên tay còn lại, Sở Nguyệt Thiền cũng tương tự như Bạch Tử Phàm, nàng đã nhận ra được ngươi bắt mình là ai.
Sở Nguyệt Thiền liền dùng toàn lực vận hết lên nguyên lực để phản kháng, còn nơi cổ họng của nàng thì đã bị Doãn Chí Bình nắm chặt, khiến nàng không thể nói lên câu nào.
"Uừm ư..."
Khi vật lên nguyên khi Sở Nguyệt Thiền cũng nhận kết quả như Bạch Tử Phàm.
Về Doãn Chí Bình, với kinh nghiệm trải qua hàng trăm trận chiến lớn nhỏ của bản thân, nên một khi thấy 2 đứa nhóc này có chuyển động bất thường, trên tay của hắn liền ra tăng sức lực, ngăn cản bọn họ phản kháng.
Một lúc sau, khi nhận ra con 2 con mồi trên tay đã ngoan ngoãn lại, Doãn Chí Bình liền vận hết tốc lực bay đến nơi mật thất bí mật của mình.
.....
Bên ngoài sơn môn Thái Âm Giáo.
Các vị trưởng lão của Thái Âm Giáo đang hướng mắt lên trời, xem màn giao đấu, mà cả đời các nàng có thể chỉ gặp một lần duy nhất này.
Khí thế trên bầu trời hai bên tạo ra đang không ngừng xung kích lẫn nhau, khiến không gian không ngừng vặn vẹo, hư không xụp đồ.
Với màn so đấu căng thẳng đang diễn ra trên bầu trời này, tâm tình của các nàng cũng theo đó mà căng thẳng theo.
Vì với đẳng cấp của các nàng, không nhìn ra được, thật sự là bên nào đang chiếm lợi thế.
Điều duy nhất càng nàng làm được lúc này, chỉ có cầu mong Giáo chủ nương nương vẫn giữ vững lá bùa bất bại được tác giả buff của mình.
Nếu không thì lần Thái Âm Giáo hoặc là các nàng thật sự nguy to rồi.
Cùng lúc mang 2 cái tâm trạng căng thăng và lo lắng đó, nên không một ai trong các nàng chú đến biến cố vừa xảy ra, nơi mà Doãn Chí Bình vừa mới ra tay bắt lấy 2 con tin.
Ở bên cạnh các nữ trưởng lão Thái Âm Giáo là người của các phải chính đạo, vừa chứng kiến trận chiến trên bầu trời, bọn họ vừa âm thầm bàn tán với nhau:
"Ngươi biết ngươi kia là ai không? Ma Môn từ đâu đem tới một tên có tu vi kinh khủng như vậy."
"Ta cũng không biết, ta được Doãn trưởng lão của Thái Âm Giáo mời đến để dự tiệc, sao đột nhiên tình hình lại chuyển biến thành thế này."
"Điều này thật kỳ lạ!!"
Phía trên bầu trời, nơi trung tâm của cuộc chiến, sau một giao đấu khí thế với Ngu Yên Vũ, Khô Lâu Ma Quân đã chủ động thu hồi lại khí thế của mình, hắn mở miệng nói:
"Thật là hậu sinh khả ủy... hậu sinh khả ủy!!! "
"Tuổi còn trẻ lại có một thân tu vi kinh người như vậy. Tiểu nha đầu, ngươi không hổ danh là thiên kiêu của Thánh vực, là vạn cổ kỳ tài của Ngu gia."
Thấy Khô Lâu Ma Quân đã thu hồi lại khi thế trên thân lại, Ngu Yên Vũ cũng tạm thời thu hồi lại khi thế trên thân của mình, nàng mở miệng đáp:
"Còn Khô Lâu Ma Quân ngươi, mất tích hơn vạn năm, tu vi đã không chút nào tịnh tiến lại còn suy giảm thê thảm như vậy, thật là quá mất mặt cho một đời Ma Quân a!!"
(còn tiếp)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.