Huyết Ưng khuân mặt gầy gò đang dần nhăn nhó, trở nên biến dạng dưới cái uy áp của Doãn Chí Bình tạo ra, ở trên vùng trán thì mồ hôi đang không ngừng chảy, kèm theo những tiếng thở dốc gấp gáp, hắn phải gắng gượng hết sức để nói ra từng chữ:
"Doãn...Doãn.....Chí...Chí Bình ngươi đã có tu vi cao như vậy, vậy tại sao ngay từ đầu không ra tay giết quách chúng ta đi cho xong, còn diễn trò giả chết, lừa gạt chúng ta để làm gì?"
Doãn Chí Bình nhìn Huyết Ưng cười mỉa mai nói: "Huyết Ưng a Huyết Ưng, ngươi không phải đã nói, đầu óc của ngươi thông minh hơn ta sao? "
"Sao đến ngay cả điều cơ bản này mà ngươi cũng không nghĩ ra? Hay là trí tuệ của ngươi, chỉ phát huy tác dụng khi đặt ở miệng chứ không phải khi đặt ở não."
Khi nói xong lời này thì Doãn Chí Bình cười to lên, dáng vẻ rất đắc ý.
Huyết Ưng thấy bộ dạng đắc ý của Doãn Chí Bình, bàn tay nắm chặt lại, muốn chửi bới vài câu, nhưng dưới uy áp mà Doãn Chí Bình đang tạo ra, khiên hắn không cách nào để mở miệng.
"Hắn muốn chúng ta lộ ra hết át chủ bài, nguyên khí tiêu hao không còn như lúc toàn thịnh, để dễ dàng ra tay trấn áp chúng ta, không cho chúng bất kỳ một cơ hội thoát thân nào."
Huyết Tuyệt thay Huyết Ưng giải đáp nghi hoặc trong lòng hắn, toàn thân của Huyết Tuyệt lúc này, đã bị thần thức của Doãn Chí Bình bao phủ, khóa chặt.
Huyết Tuyệt cảm thấy mình đã vô pháp chống cự, có chống cứ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941488/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.