Khô Lâu Ma Quân nói: "Nữ nhân?" La Kiệt trả lời: "Đúng vậy thưa đại nhân, nàng này kỳ lạ vô cùng, rõ ràng trên thân chỉ phát ra khí thế của cảnh giới Thiên Cực Cảnh đỉnh phong. Nhưng chiến lực lại hơn xa so với cảnh giới Thiên Cực Cảnh đỉnh phong, điều này thật đáng lạ." Khô Lâu Ma Quân tựa hồ, đã có chút hứng thú nói: "Ngươi nói rõ hơn đi." Nghe đến đây, Khô Lâu Ma Quân đã có chút hứng thú với nữ nhân này, trước đó hắn cũng đã nghe La Kiệt kể qua. Nhưng Khô Lâu Ma Quân hắn là ai chứ, là đại ma đâu uy chấn thiên hạ, hàng vạn năm về trước, khiến người người nghe tên đã cảm thấy sợ hãi. Vậy nên, Khô Lâu Ma Quân sao có thể để ý đến những tên cường giả ở nơi hẻo lành này chứ, khi mà tất cả những tên cường giả ấy, trong mắt hắn, chỉ xứng đáng làm sâu kiến. La Kiệt nghe vậy trong lòng thầm mừng, nếu như Ngu Yên Vũ đã gây hứng thú cho Ma Quân đại nhân. Vậy thì lần này, nàng ta chết chắc rồi, La Kiệt nhanh chóng nói: "Khi giao chiến với nàng ta, thuộc hạ cảm giác được nguyên khí trên người nàng ta, rất bất thường, lúc thì mạnh lúc thì lại yếu, giống như có thứ gì đó, đang áp chế đi nguồn nguyên khí của nàng ta vậy." Thấy Khô Lâu Ma Quân càng nghe càng chăm chú, La Kiệt nói đến bắt đầu nói ra những chuyện quan trọng nhất. "Còn nữa Đại nhân, nàng ta vậy mà nhận biết được cả Vạn Hồn Ma Đăng của đại nhân, khi thuộc hạ mới chỉ lấy ra Vạn Hồn Ma Đăng trong chốc lát mà thôi." Khô Lâu Ma Quân nghe đến đây, đã biết nữ tử mà La Kiệt nhắc tới, không phải là hạng người đơn giản, không phải là sâu kiến như hắn từng nghĩ. Nên càng nghe, hứng thú của hắn lại càng gia tăng. Khô Lâu Ma Quân bất ngờ nói: "Nhận biết được cả binh khí bổn mệnh của ta chỉ trong chốc lát. Hắc Hắc.. xem ra nàng cũng không chỉ đơn giản như vậy." Rồi Khô Lâu Ma Quân lại nói tiếp: "Bộ dạng của nàng ta trông thế nào?" La Kiệt đáp: "Bẩm đại nhân, nàng ta đeo một chiếc khăn che mặt, thuộc hạ không thấy rõ bộ dạng của nàng ta ra sao. Nhưng mà nghe giọng nói của nàng ta, cũng khí chất đặc thù mà nàng ta lan tỏa ra, thuộc hạ chắc chắc nàng ta là nữ nhân!!" "Khụ... Thuộc hạ chắc rằng ta còn rất trẻ." Khô Lâu Ma Quân lúc này đã hơi nghi hoặc: "Rất trẻ, lại có thể nhận biết được ta? " Trong lòng hắn nghi hoặc cũng là điều dễ hiểu, vì hắn đã mất tích cách đây cả hàng vạn năm. Sao đến bây giờ, lại có một người trẻ tuổi, có thể nhận biết được hắn chứ?" La Kiệt thấy Khô Lâu Ma Quân đang suy tư, thế là hắn cũng quyết định nói ra điều trọng nhất, cũng là điều thắc mắc trong lòng hắn: "Ma Quân đại nhân, thuộc hạ còn thấy được, khi giao chiến với thuộc hạ, nàng ta đã triệu hoán ra, một hư ảnh Phượng Hoàng." Khô Lâu Ma Quân đang suy tư, bị lời của La Kiệt làm cho giật mình, hắn gấp giọng nói: "Người vừa nói cái gì?" Thấy bộ dạng của Khô Lâu Ma Quân giật mình như vậy, La Kiệt cẩn thận nói lại lần nữa: "Bẩm đại nhân, nàng ta có thể triệu hoán ra một hư ảnh Phượng Hoàng có hình dáng kỳ dị vô cùng." Khô Lâu Ma Quân nghe vậy, ánh mắt lập tức co rút lại, khí thế trên thân bỗng dưng xao động dữ dội, đã không còn bộ dạng nhàn nhã như trước đó, còn trên miệng thì lầm bẩm nói: "Chuyện này không thể nào...Chuyện này là không thể nào!!" "La Kiệt, ngươi lại dám lừa ta!!" Nói rồi, Khô Lâu Ma Quân đưa mắt nhìn sang La Kiệt, ánh mắt của Khô Lâu Ma Quân lúc này sắc bén vô cùng, trong lúc vô tình, đã tạo uy thế, khiến cho La Kiệt run rẫy, hơi thở như bị bóp nghẹt, đau đớn vô cùng. La Kiệt biết Khô Lâu Ma Quân còn đang ngờ vực, chưa tin lời nói của mình, thế là hắn gắng gượng nói: "Ma Quân đại nhân, thuộc hạ dám chắc, đấy chính là phượng hoàng, không thể nào sai được." "Thuộc hạ dù cho móc đôi mắt mình ra, cũng không thể nhìn nhầm Gà thành Phượng Hoàng được, với kình nghiệm ăn thịt gà hơn 40 năm của mình, thuộc hạ không thể nào nhầm lẫn được!" "Thuộc hạ xin thề trước mặt đại nhân." Khô Lâu Ma Quân thấy bộ dạng của La Kiệt như vậy, lúc này hắn đã bình tĩnh trở lại, nói: "Ngươi nói lại xem, nàng ta mang họ gì?" Vừa rồi, lấy tâm cảnh của Khô Lâu Ma Quân trở nên thất thố như vậy, cũng thể trách hắn được, dù cho là Khô Lâu Ma Quân hay bất kỳ một tu sĩ nào khác ở Linh Vũ đại lục này. Nghe đến uy danh của Phượng Hoàng thôi, cũng đã đủ khiến bọn hắn giật nảy mình, khó lòng không chế. Bởi vì Phượng Hoàng chính là một trong những thần thú tối cao nhất của Linh Vũ đại lục, được đưa vào sổ đỏ. La Kiệt thấy Khô Lâu Ma Quân đã thu lại uy áp, mới thở phào nhẹ nhỏm, nhanh chóng đáp lời: "Bẩm đại nhận, nàng ta họ Ngu. " Khô Lâu Ma Quân lẩm bẩm nói: "Họ Ngu?" Hắn lập tức sử dụng vốn kiến thức rộng lớn của mình, để tìm ra manh mối. Một lúc sau, Khô Lâu Ma Quân chắp tay đi lại nói: "Chẳng lẽ là gia tộc kia, nhưng tại sao người của gia tộc ấy, lại xuất hiện ở nơi hẻo lánh này? "Điều này thật không hợp lý, cho dù là lịch luyện đi nữa, cũng không thể tới một nơi, gà đất chó sành như ở đây." La Kiệt nghe tới những lời lẩm bẩm của Khô Lâu Ma Quân, hắn đoán ra Khô Lâu Ma Quân đã biết đến lại lịch của Ngu Yên Vũ. Mà đối với lại lịch của Ngu Yên Vũ, La Kiệt cũng rất tò mò, nên hắn mới nhẹ giọng hỏi: "Là gia tộc nào vậy? Thưa đại nhân." Khô Lâu Ma Quân không trực tiếp trả lời câu hỏi của La Kiệt, mà hắn hỏi sang chuyện khác: "Nếu như nàng ta lợi hại như vậy. Vậy bằng cách nào mà ngươi có thể sống xót trước nàng ta?" La Kiệt đáp: "Bẩm đại nhân, là do vết thương trên người của nàng ta phát tác, nên thuộc mới may mắn giữ được cái mạng này." Khô Lâu Ma Quân nghi hoặc nói: "Vết thương?" La Kiệt trả lời: "Thuộc hạ cũng không rõ vết thương của nàng ta từ đâu mà ra, nhưng chuyện này, thuộc hạ được một tên trưởng lão trong Thái Âm Giáo mật báo cho." Khô Lâu Ma Quân gật đầu tiếp nhận chuyện này, hắn lại đi lên phía trước vài bước rồi nói: "Nếu như thật là gia tộc kia, thì đứng nói là ngươi, ngay cả ta cũng không chọc nổi bọn họ." La Kiệt nghe Khô Lâu Ma Quân nói như ra lời như vậy, không khỏi run sợ trong lòng: "Rốt cuộc Ngu Yên Vũ có gia thế như thế nào, mà ngay cả Ma Quân đại nhân, cũng không giám trêu trọc với gia tộc của nàng ta." Nhất thời tâm cảnh của La Kiệt sụp đỗ, vẻ mặt khó coi vô cùng, Khô Lâu Ma Quân là chân lý trong cuộc đời của hắn, không gì là không làm được. Vậy mà đến ngay cả Khô Lâu Ma Quân cũng không thể đối mặt với gia tộc của Ngu Yên Vũ, thì La Kiệt hắn lấy đâu ra cái tự tin, mà nuôi hy vọng trả thù nàng ta. Trong lòng La Kiệt thầm than lên: "Ta...ta thật sự hết hy vọng rồi sao?" Khô Lâu Ma Quân không để đến sắc mặt của La Kiệt, hắn đang suy tính đến chuyện quan trọng hơn, hắn chắp tay sau lừng nói: "Đợi lát nữa, ta sẽ cùng ngươi tới Thái Âm Giáo, để xem nàng ta có đúng với lai lịch như ta suy đoán hay không." Hắn muốn tới xác nhận xem, cô nàng họ Ngu kia, có đúng là thuộc gia tộc họ Ngu, như hắn đã đoán hay không. Điều này đôi với hắn mà nói, cực kỳ quan trọng. La Kiệt gắng gượng lại tinh thần đáp: "Vâng đại nhân!" Khô Lâu Ma Quân lại nói sang chuyện khác: "Chuyện bên kia sắp xếp sao rồi?" Nghe đến Khô Lâu Ma Quân nhắc đến chuyện này, La Kiệt biết, đây là cơ hội để cho hắn thể hiện mình, chứng minh giá trị của bản thân, nên hắn nhanh chóng đáp: "Bẩm Ma Quân đại nhận, tất cả đều đã được thuộc hạ sắp xếp ổn thỏa, chỉ đợi đại nhân hàng lâm mà thôi." Khô Lâu Ma Quân nói: "Ngươi nhớ kĩ, việc này phải thực hiện hết sức bí mật, không được để lộ thông tin ra ngoài." "Vì một khi huyết tế cả một thành trì, không phải là việc nhỏ nhặt gì. Nếu như để lộ thông tin này ra ngoài, sẽ dẫn đến một số lão quái tới đây điều tra, khi ấy sẽ rất phiền toái. " "Ngươi phải biết, hầu hết những lão quái này, đều rất tinh ranh." Nghe Khô Lâu Ma Quân nói vậy, trong lòng La Kiệt thầm nghĩ: "Ma Quân đại nhân đã quá cẩn thận rồi, chỉ là một cái thành trì nho nhỏ mà thôi, sao có thể gây ra nổi sóng gió gì." Nhưng là một tên thuộc hạ ưu tú, La Kiệt vẫn chắp tay đáp: "Thuộc hạ đã rõ thưa đại nhân." (còn tiếp)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]