Bạch Tử Phàm quay sang nhìn Lãnh Nhược Tuyết: "????", "Cô nàng mới nói gì vậy?"
Bạch Tử Phàm làm sao biết được, chỉ trong thời gian ngắn Lãnh Nhược Tuyết lại liên tưởng đến nhiều vấn đề như vậy.
Từ nãy đến giờ, Bạch Tử Phàm đang suy nghĩ: "Về cuộc hành trình của hắn từ lúc xuyên qua thế giới này, hắn có một cảm giác lạc lõng trong lòng, dù cho có sống lại, nhưng suy cho cùng hắn không phải là người của thế giới này, mọi thứ đều xa lạ với hắn, thi thoảng trong lòng hắn lại xuất hiện một nỗi cô đơn nhớ nhà, dù cho ở đấy hắn không còn bất cứ người thân nào."
"Nhưng dù gì cũng là một thế giới, mà hắn đã sinh sống ở đó 30 năm, sinh hoạt 30 năm ở đó."
"Hắn đến thế giới này cũng đã nữa năm, trong vòng nữa năm qua hắn không ngừng bắt buộc mình phải thích nghi với tập tục ở nơi đây."...
Bạch Tử Phàm đang thả hồn suy nghĩ, thì bị Lãnh Nhược Tuyết giọng nói của Lãnh Nhược Tuyết làm thức tỉnh.
Nhìn ánh mắt áy náy của Lãnh Nhược Tuyết, dựa vào tình cách của nàng, nhất thời Bạch Tử Phàm đã đoán được điều gì.
Nhìn đến đôi môi của Lãnh Nhược Tuyết đang dính đầy những vết mỡ, vêt mỡ ấy khiến đôi môi của nàng bỗng trở nên sáng bóng, quyến rũ hơn, làm miệng lưỡi của Bạch Tử Phàm có chút phát khô, thế là hắn thuận thế nói: "Nếu như nàng thơm ta một cái, có lẽ tinh thần của ta sẽ tốt hơn rất nhiều." Nói xong, hắn nghiêng khuân mặt đến gần Lãnh Nhược Tuyết.
Trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bat-ta-lam-phan-dien-ma-ta-chi-la-tieu-lau-la/941454/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.