Chương trước
Chương sau
Nguyễn Duy nói xong hắn cảm thấy mình thật sự rất vô sỉ, hắn vậy mà đi lừa một Tiểu nha đầu, còn chưa mọc đủ lông.
Nhan sắc của tiểu nha đầu này tuy rằng khá xinh xắn nhưng với cái bộ dạng ngốc ngốc manh manh kia để xếp hàng đệ nhất thì...khụ...
Hừm...suy nghĩ một chút hắn nói cũng không sai à, nàng là nữ nhân đầu tiền mình nhìn thấy trên thế giới này, nếu nàng không đẹp nhất thì con ai nữa nha...
Tiểu nha đầu nghiêng mộ bộ mặt thiên chân vô tà nhìn hắn bằng một ánh mắt vô cùng ngây thờ bảo:" Chủ nhân ngài nói là thật sao?".
"Là thật!". Nhìn khuân mắt ngây thơ ấy hắn thật không nỡ lòng nào đi lừa dối tiểu nha đầu này a, haiz thế nhưng hắn phải cố gắng dùng lý do che đậy lương tâm của mình. Ai bảo tiểu nha đầu này lai lịch khủng bố đến vậy, chưa biết trừng tiểu nha đầu này còn một thân tu vi kinh thế hãi tục nữa đấy.
Tiếu nha đầu lâp tức đổi một bộ mặt vui vẻ,cười khách khách trả lời: " Hì Hì. chủ nhân xem như người có ánh mắt đó". Tiểu nha đầu một mặt đương nhiên, tiếp tục nói:
"Sự phụ lão nhân gia ông ta từng bảo rằng, Tiểu Trà Trà là đứa trẻ thông minh nhất Âu lạc giới, cũng như đệ mỹ nhân của Âu lạc giới, còn nữa nha ta gọi là Tiểu Trà Trà không phải là tuổi muội muội gì đấy! " Tiểu nha đầu nâng lên khuân mặt khí thế mười phần nói.
Có vẻ như Tiểu Trà Trà tỏ ra hết sức bất mãn khi Nguyễn Duy luôn miệng gọi nàng là tuổi muội muội.
Nguyễn Duy có chút hối hận a! Hắn nhìn không quen một bộ mặt ngốc manh lại mang đầy sự tự tịn như ông cụ non kia của Tiểu Trà Trà này trong lòng bỗng nhịn không được nổi lên tính trều đùa.
"Thật sao Tiểu Trà Trà! ". Nguyễn Duy áp sát khuân mặt của mình đến gần khuân mặt của Tiểu Trà Trà.
Khoan hãy nói, cái tên Tiểu Trà Trà này ngược lại còn thật dễ nghe, thích hợp với cô nhóc một bộ đồ màu xanh vàng này.
Tiểu Trà Trà khuân mặt lập tức giảm đi mất ba phần khí thế.
Nhưng nàng rất nhanh lấy lại khí thế hai cánh tay nhỏ chắp ở hông, ngẩng mặt lên một dáng nói:
" Đúng vậy nha. Chính là sư phụ lão nhân gia, ông ta cũng công nhận với ta như vậy, còn có A Ngưu, A Ngỗng nữa, bọn chúng đều rất thật thà, không biết nói dối."
"Thật không phải là do Âu lạc giới chỉ mình người là nữ nhân a". Nguyễn Duy không khỏi cười trêu nàng nói.
Chỉ thấy Tiểu Trà Trà một bộ dạng giật mình vô cùng, con mắt đảo quanh Nguyễn Duy mội lần, trả lời bằng một giọng nói sùng bái: "Đúng vậy a, sao cái này chủ nhân lại biết được, chủ nhân chưa từng tới qua Âu lạc giới a. Hóa ra là Tiểu Trà Trà xem thường chủ nhân người. Ở Âu lạc giới ngoài sư phụ ta ra chỉ có ta và A ngưu, A ngỗng ba người!". Vừa nới vừa xòe ra đúng ba ngon tay trước mặt Nguyễn Duy.
"Phì...Ha ha ha": Nghe thấy thế Nguyễn Duy thật sự nhịn không được nữa đành cười to. Thật là một tiểu nha đầu ngốc nghếch đến đáng thương.
Hây, cũng may mà nàng có thực lực có thể bù đắp cho đầu óc, nhiều như không có thực lực nữa thì...x..x
Tiểu Trà Trà chỉ biết vỗ cái đầu, hai cái ngọn tóc rẽ ra hai bên nhứ hai cái sừng trâu lung lay trên cái đầu nhỏ nhắn ấy của cô nàng, cô nàng thấy:" Khó hiểu vô cùng, sao bỗng dưng chủ nhân lại bật cười a? Không phải đầu óc của chủ nhân có vấn đề gì chứ!".
Nghĩ tới đấy nàng không khỏi hoảng sợ, lui người lại.
Nguyễn Duy thật không muốn trêu chọc cô nàng ngốc này nữa thế là hắn hỏi:
"Được rồi vào chính sự. Tiểu Trà Trà tại sao Tân Thiên Đạo lại muốn đối phó Thiên Đạo không phải cả hai đều là 'Thiên Đạo' hay sao?".
Tiểu Trà Trà thấy Nguyễn Duy nói đến chính sự, thế chấm dứt suy nghĩ của mình. Hai cái tay nhỏ lại khoanh vòng trước ngực, ây thật không biết là ngực hay là lưng, đi tới đi lui trong đại điện.
Một bộ mặt non nớt nhưng tỏa ra vô cùng nghiêm túc đáp lời: "Mỗi khi lương kiếp xuất hiện Tân Thiên Đạo cũng theo đó mà sinh ra. Hay nói cách khác Tân Thiên Đạo sinh ra lượnng kiếp sẽ xuất hiện. Một vạn nguyên hội một lần, lượng kiếp sẽ tự sinh ra để hủy đi hết thảy tất cả nền văn minh trên thế giới này, để xác lập một nên văn minh mới mà Tân Thiên Đạo sẽ thay thế Thiên Đạo cũ trở thành chúa tể mới của thế giới này. Chu kỳ luôn diễn ra liên tục như vậy, chưa bao giờ thay đổi ".
Nguyễn Duy một mặt mộng bức không thôi thật mẹ nó thần kỳ a.
Hắn suy nghĩ một chút nếu như nói như thế Thiên Đạo bây giờ cũng là Tân Thiên Đạo lúc trước thay thế Thiên Đạo cũ hay sao. Nhưng hắn có chút đồng cảm với Thiên Đạo thử hỏi mà xem cả một cồng trình hiện đại, một thế giới tu chân phồn thịnh phát triển được như bấy giờ đều do một tay Thiên Đạo xây dựng nên.
Tuy nhiên thế giới ấy có tranh đấu liên miên không ngừng, nhưng đây cũng là lẽ thường để sinh tồn, phát triển a. Chỉ có cạnh tranh, có áp lực con người mới không bị ngủ quên,chủ động nổ lực đê vươn tầm chính mình!
Ngoài cạnh tranh đấy ra, còn những khung cảnh âm áp của một gia đình nhỏ, những tình yêu thơ đẹp của nam nữ, tình huynh đệ, tình quê hương....
Tất cả những tình cảm quan trọng ấy được con người xây dựng qua thời gian, giữ vững qua từng thời đại. Dù cho một thời đại có biến mất đi nữa nhưng những tình cảm ấy sẽ không bao giờ biến mất được!
Hãy thử nghĩ mà xem một ngồi nhà mà người gia chủ phải cất công xây dựng, qua bao năm tháng tích lũy, bỗng rồi một hôm có cơn bão tố đến, cuốn trôi đi hết thảy, vậy thì hỏi ngươi gia chủ đấy cam lòng hay sao?
Hắn chợt kiếp trước của mình cũng như vậy. Hắn cố gắng làm việc suốt đời, đến khi công thành danh toại, sắp thành lập một cho mình một công ty, gây dựng nên cơ nghiệp của mình, thì bỗng một hôm hắn mắc bệnh nặng qua đời, hắn thật không cam lòng a!
Còn thật may mắn hắn còn chưa chết, hắn có thể gậy dựng lại, thực hiện lại ước mơ của mình a. Đã vậy hắn muốn một lần nữa làm lại. Còn Nguyễn Duy kia đã chết rồi. Từ nay hắn gọi là 'Bạch Tử Phàm' tên chủ nhân của cổ thân thể này!
Nghỉ tới đây hắn thoải mái hơn rất nhiều, chợt nhiên hắn nghĩ đến điều gì... xem ra việc mình xuyên không tới đây có thể được Thiên Đạo sắp xếp từ trước rồi, hắn thở dài lẫm bẫm nói:
"Sự phụ của người thật thần kỳ a".
"Đương nhiên sự phụ lão nhân gia ông tà là người lợi hại nhất mà ta từng thấy": Tiểu Trà Trà khẳng định trả lợi.
Hừ, từ khi sinh ra tới giờ ta chắc rằng người chỉ tiếp xúc với mình sư phụ ngươi,Nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch này sao có thể là người đã trải qua lịch luyện được.
Thế nhưng câu này cũng không sai a. Thiên Đạo là chuế tể của một giới, cũng đương nhiên là người lợi hại nhất.
"Vậy chỉ với lượng kiếp mà Tân Thiên Đạo đã thay thế được Thiên Đạo hay sao?": Bạch Tử Phàm mau chóng phục hồi tâm tình của mình, hắn hỏi ra những nghi vấn trong lòng.
Tiểu Trà Trà đáp: " Dĩ nhiên không chỉ như vậy, ngoài lượng kiếp được tạo ra, Tân Thiên Đạo còn tạo ra thêm mấy tên mang 'khí vận chi tử' từng bước, từng bước đi lên luôn miệng kêu gào ' ta phải nghịch thiên', khiến cho khí số của Thiên Đạo suy giảm mới không đủ khả năng chống lại Tân Thiên Đạo!"
....
P/s: Từ giờ ta sẽ đổi tên xưng hô nhân vật chính Nguyễn Duy thành Bạch Tử Phàm.
[Vui lòng đặt tên cho hệ thống!!]
"Phiền bỏ mẹ"
[Hệ thống Phiền Bỏ Mẹ xin ra mắt túc chủ.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.