Chương trước
Chương sau
•••
Xoạt Xoạt
Từng tiếng xé y phục vang lên. Đương nhiên người làm là Lâm mà người bị xé là Hàn Nguyệt.
Ngay khi y phục của Hàn Nguyệt bị xé tan đi, một cỗ ngọc thể đã hiện ra trước mắt của Lâm. Hàn Nguyệt có thân hình thon gọn, dáng cao 1m72, bộ ngực vừa phải, làn da trắng tuyết cùng dung nhan tuyệt mỹ kết hợp với mái tóc màu trắng tuyết mượt mà thì càng thêm hoàn mỹ.
Nhưng Lâm nào có thể hưởng thụ cảnh tượng này khi mà bản thân hắn đang bị ảnh hưởng bởi xuân hương.
“Hừ Hừ Hừ!”
Hiện tại, Lâm như một sói đến kỳ động đực, nào còn quan tâm đến cái gì ngoài việc tuân theo bản năng đè con cái xuống mà dạ đập.
Bịch
Lâm đè Hàn Nguyệt xuống khiến nàng ngã về phía sau, nằm ngửa. Theo bản năng, hắn cúi đầu xuống cắn mút bộ ngực của Hàn Nguyệt.
“A...đau...nhẹ thôi!!”
Hàn Nguyệt cảm giác được hàm răng của Lâm đang cắn vào bộ ngực và 2 ti ngực của nàng, nàng kêu lên oai oái. Nhưng đáng tiếc là Lâm nào nghe thấy. . Truyện Xuyên Nhanh
Đương nhiên trong khi Lâm đang cắn mút bộ ngực của Hàn Nguyệt thì nàng cũng cắn răng chịu đựng, 2 tay vươn lên cởi từng lớp y phục của hắn ra.
Sau một hồi thao tác thì Hàn Nguyệt cũng cởi sạch y phục cho Lâm. Một cơ thể cường tráng vói bụng 6 múi, thân hình cân đối, không quá cơ bắp giống mấy gã võ sĩ có thân hình cuồng cuộn. Ở bên dưới là một cây gậy đầy gân guốc, dài tới 25cm, đang cạ cạ vào nơi tư mật của nàng khi mà Hàn Nguyệt cởi sạch y phục của Lâm ra. (Đã cởi luôn nội khố rồi nhá! Thời xưa cái nội khố kéo cái dây một cái là tụt cmnr)
“Ưm...ngứa...ngứa quá!”
Bộ ngực thì bị Lâm cắn mút, bên dưới thì bị cạ tới cạ lui khiêu khích. Một cảm giacs ngứa ngáy xuất hiện khiến Hàn Nguyệt rên lên.
Phốc
Không một lời báo trước, ngay khi côn th*t đã tìm thấy được đường vào âm hộ thì Lâm húc một phát, côn th*t đâm thẳng vào bên trong nàng, xes rách màn trình của nàng, huyết hồng trinh nguyên cũng từ đó mà chảy ra.
“A...đau...đau quá!”
Một cơn đau ập đến vì cơ thể bị phá thân, Hàn Nguyệt la lên. Nếu là bình thường thì Lâm còn ngưng lại để kích thích, xoa dịu cho Hàn Nguyệt bớt đau rồi mới nhấp nhưng hiện tại thì không.
Bạch Bạch Bạch
Lâm như một con sói, một cái pit tông dập côn th*t vào trong âm hộ của nàng một cách điên cuồng.
“Ư....ư.....a.....a.......từ.......từ........thôi........đau......!”
“A.......aa.......chậm.........chậm lại.......!”
Do vừa mới bị phá thân mà đã bị Lâm đâm vào rút ra côn th*t bên trong âm hộ liên tục khiến nàng rên lên cầu xin, 2 tay vòng ra sau lưng Lâm cào cáu, đập đánh liên tục với hy vọng hắn nghe thấy mà giảm tốc độ lại nhưng bất thành.
Bạch Bạch Bạch
“Ư....ư.....a......a......sướng......sướng quá......mạnh.....mạnh lên!”
“Đúng....đúng rồi........hỗn đản.......xú phu quân.......nhanh......nhanh lên chút!”
“A.....sướng........sướng chết..........sướng chết ta rồi!”
Sau gần 20p, Hàn Nguyệt cảm nhận được khoái cảm từ dưới hạ thể truyền lên khiến đầu óc nàng bắt đầu mơ màng, những thanh âm dâm đãng cũng theo đó mà phát ra.
Bạch Bạch Bạch
“Ahhhh......ta ra.....ta raaaaa!”
“Hự!”
Phụt Phụt
Sau gần 40p thì Hàn Nguyệt đạt đến cao trào, âm hộ co bóp phun ra một dòng d*m thủy, côn th*t cũng co giật mà bắn ra một dòng tinh hoa vào thẳng hoa tâm của nàng, hòa lẫn vào d*m thủy.
“Hừ!”
Sau lần xuất tinh đầu tiên khiến Lâm tỉnh táo lại một chút, lại nhìn xuống bên dưới. Hàn Nguyệt với đầy vết răng của hắn ở trên ngực, ở dưới thì tiểu huyệt lại bị côn th*t của hắn cắm vào. Đương nhiên hắn biết hắn vừa làm chuyện gì.
Lâm nhẹ nhàng nâng đỡ người Hàn Nguyệt dậy, ôm vào lòng trong khi côn th*t vẫn còn cắm ở bên trong nàng. Hắn vuốt ve tấm lưng trần cùng mái tóc màu trắng tuyết mượt mà của nàng nói:
“Xin lỗi! Là ta liên lụy đến nàng rồi!”
Nếu lúc đó hắn cẩn thận hơn thì đã không có một màn này.
“Huynh không có lỗi hay liên lụy gì đến ta cả! Là do bọn kia mà thôi! Với cả chuyện này là ta tự nguyện cứu ngược lại huynh!”
Hàn Nguyệt lấy lại một chút tỉnh táo, lắc đầu nói.
“Nhưng bây giờ nàng đã thất thân với ta rồi! Ta cũng không thể xem nhẹ được!”
Ngưng một chút, Lâm lại nói tiếp:
“Từ giờ, nàng chính là nữ nhân của Diệp Lâm ta! Dù trời có sập thì điều đó vẫn không thay đổi!”
“Vì thế, từ giây phút này, Hàn Nguyệt là nữ nhân của ta! Tên nào dám động vào nàng hay là người thân nàng! Ta sẽ 1 kiếm diệt sạch cả nhà hắn!”
Giọng điệu kiên định, bá đạo của Lâm khiến cho Hàn Nguyệt hơi sững người. Nàng vốn tưởng hắn sẽ làm xong rồi sẽ bỏ rơi nàng. Bởi trước đó nàng đã nói là ‘tự nguyện’ thì hắn có quyền không thèm để tâm đến nàng.
Nhưng khi nghe hắn bá đạo tuyên bố như vậy khiến nàng có chút ấm áp trong lòng.
“Vậy ra đây là cảm giác có được chỗ dựa sao?”
Hàn Nguyệt thầm nghĩ.
Hàn Nguyệt là một trong số những con cháu của Hàn Gia ở Bắc Thiên Thành, Trung Châu. Vì tư chất bình thường nên Hàn Nguyệt quyết định đi đến Già Lam Học Viện để học tập, sau này về giúp ích cho Gia Tộc. Vốn khi đến đây nàng không có ai thân quen hay thế lực nào chống lưng nên nàng quyết định tự lập ra Linh, một thế lực ở nội môn Già Lam Học Viện, do chính tay nàng quản lý.
Bây giờ lại nghe được một nam nhân xa lạ mà nàng mới gặp chưa đến một ngày bá đạo tuyên bố nàng là nữ nhân của hắn, lại còn bá đạo nói ‘1 kiếm diệt sạch’ cả nhà người nào dám động vào nàng và người thân nàng. Có thể không hạnh phúc sao.
“Chàng nói thật?”
Hàn Nguyệt ngơ ngác hỏi.
“Đương nhiên! Phu quân nàng trước giờ không nói dối lão bà của mình!”
Lâm làm vẻ mặt nghiêm trang nói. Bất quá hình như hắn lừa mấy lão bà của hắn để ra ngoài kiếm thêm tỷ muội cho các nàng hơi nhiều thì phải.
“Nhưng chúng ta cũng nê tiếp tục thôi chứ nhỉ! Bên dưới của phu quân lại khó chịu a!”
Lâm cười dâm nói.
“Khoan đã! Thiếp còn hơi đa...Ưm”
Chưa kịp nói hết câu thì đã bị Lâm hôn tới. Bên dưới thì bắt đầu nhấp hông nhè nhẹ.
Cứ như vậy, đến tận 5 tiếng sau thì cuộc chinh phạt của Lâm mới kết thúc.
Hiện tại, trời cũng đã tối, Lâm tạo ra một căn nhà gỗ dựa vào mộc thuật để cho 2 người vào trú tạm.
Sau đó, Lâm bế Hàn Nguyệt vào bên trong, lấy ra tấm giường nệm rồi ôm nhau, chìm vào giấc ngủ.
•••
Sáng hôm sau.
Chít chít
Tiếng chim hót cùng ánh sáng mặt trời lọt qua khe cửa sổ, chiếu sáng khắp phòng.
“Ưm...”
Lâm dần tỉnh lại sau giấc ngủ, kế bên hắn là Hàn Nguyệt đang tựa đầu lên cánh tay của hắn mà ngủ ngon lành.
Bốp
“Dậy thôi mèo lười! Trời sáng rồi!”
Lâm vỗ vào mông Hàn Nguyệt một cái để đánh thức nàng.
“Ưm...cho thiếp ngủ thêm một chút đi! Hôm qua chàng hành thiếp quá, thiếp còn mệt!”
Hàn Nguyệt nũng nịu nói.
Lâm nghe vậy thì cũng đành lắc đầu. Bởi hôm qua quả thật hắn có hơi mạnh bạo. Có lẽ là do bình thường hắn vốn đã mạnh về khoảng đó mà hôm qua lại kết hợp thêm xuân hương nên hơi khó tiết chế một chút.
“Được rồi! Vậy nàng ở lại nghỉ thêm một chút đi! Ta đi ra ngoài làm đồ ăn!”
Nói xong, Lâm đứng dậy, mặc lại y phục và ra khỏi gian phòng.
“Hôm nay làm món gì đây nhỉ?”
Lâm sờ cằm, phân vân nói.
[Nhiệm vụ: Lập Hậu Cung(hoàn thành)
Mô tả: Ký chủ song tu cùng 10 nữ nhân ở Đấu Khí Đại Lục(10/10)
Chú thích: Mỗi 1 người song tu, ký chủ được giải khai 1 cấp
Phần thưởng: Một lần triệu hoán bất cứ vật phẩm nào, một vé chỉ định Vị Diện Xuyên Không, 10.000.000 điểm thành tựu, mở khóa thêm 10 cấp]
Ngay lúc Lâm đang suy nghĩ thì âm thanh hệ thống lại vang lên.
“Ngon lành cành đào!”
Lâm hưng phấn nói. Tính thêm phần thưởng của nhiệm vụ Hậu Cung vào nữa thì hắn lên tới Đấu Thánh, lại còn có điểm thành tựu để tiêu nữa! Quá sảng khoái.
[Phát động nhiệm vụ: Người dạy dỗ
Mô tả: Ký chủ phải gia nhập Già Lam Học Viện với chức vị là đạo sư. Sau đó thu 5 đồ đệ và chỉ dạy cho họ đến Đấu Thánh(0/5)
Phần thưởng: 5.000.000 điểm thành tựu, Âm Dương Quyền Pháp, Hắc Long Bào]
“...”
Âu shit man. Cái nhiệm vụ bóp nhau vờ lờ. Bổn công tử vốn định giả heo mà ăn thịt hổ để đè đầu Tiêu Viêm a. Thế quái nào lại bắt ta làm đạo sư?
“Mà này! Có cần thiết phải là các học sinh của Già Lam Học Viện không?”
Lâm nghi hoặc hỏi. Hệ thống chỉ bảo hắn làm đạo sư của Già Lam Học Viện chứ không hề nói cụ thể là thu đồ đệ như thế nào a.
[Bất cứ ai cũng được! Không nhất thiết phải là học sinh Già Lam Học Viện]
“Vậy thì ok rồi!”
Lâm hài lòng với câu trả lời của hệ thống. Ở Già Lam Học Viện thì hắn định thu Hàn Nguyệt, Nhược Lâm, Tiêu Ngọc, Hổ Gia, Tử Nghiên. Nhưng nếu hệ thống đã nói vậy thì tại sao không đi Trung Châu một chuyến để ghé thăm Phong Lôi Các, Tĩnh Vẫn Các, Vạn Kiếm Các,… một chuyến nhỉ?
Càng nghĩ Lâm càng hưng phấn. Sắp tới thật đáng mong chờ.
“Mở ra thông tin!”
[Nhân vật: Diệp Lâm
Tuổi: 16
Cấp: 93(Đấu Thánh Tam Tinh) (350: phong ấn)
Danh hiệu: Xuyên Không Giả, Thần Bếp, Đan Thần, Kẻ Truyền Dạy, Nhất Kiếm Đoạt Mệnh, Ngự Thú Sư, Hảo Hữu Thiên Đạo
Huyết kế giới hạn: Sharingan cấp 3(Nhãn Thuật)
Thần thông: Vạn Kiếm Giới(chưa luyện)
Phụ trợ: Tam Sắc Haki, Năng lực chấn động(Trái Gura Gura no Mi)
Thể chất: Hỗn Độn Thần Thể
Huyết mạch: Sáng Thế Long Thần
Vũ khí: Hắc Ảnh Kiếm, Hỏa Lôi Kiếm
Công pháp: Bạch Ảnh Kiếm Pháp(thông thạo SSS),Nguyệt Hồn Khúc(thông thạo SSS),Uyên Ương Kiếm Pháp(thông thạo SSS),Song Kiếm Kỹ(thông thạo SSS)
Pet: Pikachu
Sủng thú: Minh Nguyệt(Tử Tinh Dực Sư Vương)
Điểm thành tựu: 12.700.000]
“Sử dụng triệu hồi vật phẩm! Triệu hồi cho ta một quyển luyện khí có phẩm cấp cao!”
Lâm nhẹ giọng nói.
[Triệu hồi thành công, Luyện Khí Thần Điển]
Luyện Khí Thần Điển: Như cái tên, có công dụng giúp người học có được kiến thức về luyện khí và có thể trở thành một Luyện Khí Sư Thần Cấp.
“Chậc chậc! Xem ra sắp tới có thể chế tạo đồ chơi rồi a!”
Lâm hưng hở nói. Sau đó quay về với công việc chế biến đồ ăn cho thê tử.
- ---
Like nhiều vào ae.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.