Chương trước
Chương sau
•••
Ô Thản Thành.
Tiêu Mị, Huân Nhi và Tiểu Y Tiên đang đi dạo. Trong bầu không khí đã vui vẻ thì Huân Nhi bỗng trầm xuống.
“Có chuyện gì sao, Huân Nhi?”
Tiêu Mị nhận thấy Huân Nhi có biểu hiện khác thường thì quay sang hỏi.
“Có người bám theo chúng ta!”
Huân Nhi nhỏ giọng nói. Đương nhiên với tu vi Đại Đấu Sư của nàng vẫn chưa thể phát hiện có người theo dõi mình, nàng phát hiện là nhờ Lăng Ảnh truyền âm.
Mà người theo dõi nàng, khả năng cao chính là người Hồn Tộc.
“Ừm! Đi thôi!”
Như hiểu ý định của Huân Nhi, Tiêu Mị cùng Tiểu Y Tiên kéo Huân Nhi đi ra khỏi đám đông, chạy về một bìa rừng bên ngoài Ô Thản Thành.
Sau khi chạy ra được tới bên ngoài thì Huân Nhi quay lưng lại nói:
“Giấu đầu lòi đuôi làm gì cho mệt! Ra đây đi!”
Huân Nhi lạnh lùng nói. Đương nhiên, nàng đối với Hồn Tộc là không hề có một tia hảo cảm. Từ việc Hồn Tộc dùng linh hồn của con người làm tài nguyên để gia tăng thực lực cho bản thân thì từ xưa Hồn Tộc và Cổ Tộc luôn là địch nhân của nhau.
Bốp Bốp Bốp
Đúng lúc này, 3 tiếng vỗ tay vang lên. Từ trong không gian, một nam tử đi ra, chính là tên hắc y nhân đã theo dõi Huân Nhi suốt nãy giờ.
“Không hổ là Cổ Huân Nhi, công chúa của Cổ Tộc a! Vậy mà có thể phát hiện ra ta!”
Nam tử cười nói. Bất quá trong lòng thì một ý nghĩ bỗng xuất hiện:
“Không ngờ vừa tìm được công chúa Cổ Tộc lại còn phát hiện thêm 2 mỹ nữ đi cùng a! Nếu có thể đem lên giường thì...hehe!”
Đồng bộ với ý nghĩ đó thì khóe miệng hắn có hơi chảy một chút nước dãi.
Nhìn thấy nam tử trước mắt nhìn mình mà còn nhỏ dãi thì đương nhiên cũng biết hắn đang nghĩ đến cái gì.
“Hừ! Biến thái!”
Cả 3 người không nhịn được mà chửi lấy một câu. Bởi với các nàng, chỉ duy nhất phu quân của họ là được ngắm nhìn thân thể của họ. Vậy mà tên này dám suy nghĩ đen tối với các nàng. Hắn hận bản thân sống quá lâu rồi sao? Phải biết phu quân của các nàng cũng phải dạng hiền lành gì, chỉ cần động vào người thân hắn, đặc biệt là nữ nhân của hắn thì dù cho thiên đế có hạ phàm thì hắn cũng diệt sát như thường a.
“Hừ! Đợi ta giải quyết các ngươi xong thì để xem các ngươi còn phản kháng được không! Định Hồn!”
Vẫn lại là chiêu Định Hồn của Hồn Tộc, bởi vì đây là chiêu chuyên dùng để định thân đối phương. Mà nhiệm vụ của các đệ tử Hồn Tộc chính là bắt sống công chúa Cổ Tộc mang về Hồn Tộc, dùng để uy hiếp Cổ Tộc, ép Cổ Tộc phải đầu nhập vào Hồn Tộc.
Hắn thấy cả 3 người đều bất động thì miệng nhếch lên một nụ cười, từ từ bước lại gần. Hẳn tưởng rằng mọi việc rất thuận lợi, nhưng hắn đã nhầm.
Hắn cảm thấy cơ thể mình hơi ngứa thì lại nhìn xuống phần cánh tay thì phát hiện, cánh tay từ lúc nào đã chuyển màu sang màu tìm.
“Độc?”
Hắn cũng là người thồn minh nên đương nhiên biết tình trạng của cánh tay của mình là bị cái gì. Nhưng hắn không ngờ đến bản thân lại bị dính độc, mà còn bị lúc nào mà hắn không hay.
Cả 3 nữ thấy vậy thì cũng nhếch miệng lên nở ra nụ cười, cơ thể thì chuyển động qua lại.
“Cái gì? Tại sao các ngươi không bị khống chế?”
Nam tử đang tràn ngập nghi vấn. Hắn rõ ràng đã sử dụng Định Hồn với các nàng, thế quái nào cả 3 người vẫn hoạt động bình thường.
“Vì sao ư? Đơn giản là vì chúng ta có quà mà phu quân tăng cho a!”
Huân Nhi trêu đùa nói. Trước khi đi, Lâm đã để lại cho 4 nữ mỗi người một cái ngọc bội có thể tạo ra một tấm màng bảo vệ vô hình trước các đòn tấn công bằng Hồn Kỹ. Đương nhiên cái chiêu Định Hồn của hắn không thể làm gì được 3 nàng rồi.
“Phu quân? Ngươi đã có nam nhân?”
Nam tử nghi hoặc nói. Chuyện Huân Nhi có nam nhân thì Hồn Tộc hoàn toàn không biết gì hết a. Cũng đúng thôi, bởi vì Hồn Tộc ở Tiêu Gia đã bị Lâm tiêu trừ từ 1 năm trước rồi. Đương nhiên sẽ không thể cập nhật tin tức về Hồn Tộc được.
“Đúng a! Nhưng ta nói này, Hồn Tộc các ngươi tốt hơn hết là đừng có động vào chàng! Chàng mà nổi trận lôi đình thì dù là Hồn Thiên Đế của các ngươi cũng đừng mong mà sống sót dưới tay chàng!”
Huân Nhi cười nói. Nhưng lúc mà Huân Nhi ở Đấy Giá Hội, nàng có hỏi thăm Dược Trần lý do vì sao mà phải đi theo phu quân của nàng mặc dù nàng thấy cả 2 chênh lệch tu vi rất lớn thì nàng được đáp án như này.
“Chủ nhân, thực lực chân chính là siêu việt Đấu Đế! Nếu lão nô không đồng ý thì chỉ có con đường chết a!”
Nói đến đó thì Dược Trần lại cảm thấy quyết định của mình là đúng đắn. Bởi ngoài việc hắn có tài nguyên khôi phục ra thì Lâm còn tái tạo lại cơ thể cho hắn, có thể không vui sao.
Quay lại hiện tại, nam tử sắc mặt đã biến đổi rất chi là khó nhìn. Một phần là do độc xâm lấn, thứ 2 chính là sắc mặt sợ hãi. Nếu đúng theo lời Huân Nhi nói thì phu quân của nàng thực lực rất chi là khủng bố mới có thể đem so sánh với Hồn Thiên Đế.
Nam tử luống cuống mà bắt đầu điều tức đẩy độc ra ngoài. Bất quá, dù hắn có làm thế nào, độc vẫn không rút ra được chút nào.
“Tại...tại sao ta lại không thể đẩy độc ra ngoài?”
Nam tử kinh hãi nói. Ở phía đối diện, Tiểu Y Tiên nở ra một nụ cười nói.
“Ngươi mơ tưởng có thể giải được độc đó?”
Tiểu Y Tiên ngưng một chút rồi lại nói:
“Đó là Vạn Độc Xâm Thực! Chỉ có ta mới có cách giải, ngươi càng vận dụng Đấu Khí để đẩy độc thì nó càng thêm cường hãn, từ từ xâm nhập đến các bộ phận khác trong cơ thể ngươi a!”
Vạn Độc Xâm Thực, một loại độc nằm trong Vạn Độc Thần Công, đây là một hỗn hợp độc có tính xâm lấn rất lớn, lại còn không mùi không vị không màu, dễ dàng hòa lẫn vào trong không khí mà tiếp cận đối phương mà đối phương không hề hay biết.
Phụt
Trước tình cảnh độc đang xâm lấn vào cơ thể ngày một nhanh, nam tử phun ra một ngụm máu, nhưng thay vì là máu đỏ thì hắn lại phun ra máu màu đen, tượng trưng cho việc độc đã lan ra khắp cơ thể của hắn.
“Aaaaa!”
Cảm giác đau đớn từ các cơ quan nội tạng truyền đến khiến hắn la lên trong đau đớn. Sau khoảng 10p ồn ào thì cuối cùng tên nam tử đã yên ắng trở lại.
Đôi mắt vô hồn, sắc mặt trắng bệch, làn da từ cổ trở xuống đã hóa thành một màu tím đồng bộ. Sinh khí của hắn cũng biến mất theo đó.
“Thật kinh khủng!”
Ở đằng xa, Lăng Ảnh cũng chấn kinh không thôi. Hắn không ngờ một trong số nữ nhân của Lâm lại có thực lực khủng bố, chả kém cạnh gì Lâm. Bây giờ Lăng Ảnh mới thở phào một hơi, hởi nếu Cổ Tộc là kẻ địch của Lâm thì có khi Cổ Tộc chết lúc nào không hay.
Với thực lực của Tiểu Y Tiên mà kết hợp thêm Lâm vào thì cho dù là Cổ Tộc cũng chưa chắc đã chịu được một đòn. Lúc này Lăng Ảnh mới thầm may mắn vì tiểu thư nhà mình cũng chính là nữ nhân của Lâm mà Cổ Tộc lại nhà vợ của hắn. Hắn có thể ra tay sao?
“Một lát phải viết thư báo cáo lại sự tình cho Tộc Trưởng mới được!”
Lăng Ảnh thầm nghĩ.
“Y Tiên tỷ thật lợi hại a!”
Huân Nhi lúc này vui vẻ, kéo cánh tay của Tiểu Y Tiên nói. Không thể không nói, thực lực của Tiểu Y Tiên quá khủng bố. Một thể chất Ách Nan Độc Thể đã khiến người khác khiếp sợ, lại còn thêm sự bồi dưỡng đến từ Lâm thì lại càng đáng sợ hơn.
“Huân Nhi cố gắng rồi cũng sẽ được như vậy a!”
Tiểu Y Tiên cũng vui vẻ nói. Nàng có được thực lực này chính là nhờ nam nhân của nàng ban tặng. Đương nhiên, Huân Nhi cùng Tiêu Mị cũng được hắn dốc lòng bồi dưỡng. Tương lai có thể kém cạnh sao.
Sau đó, cả 3 lại tiếp tục chuyến đi dạo và quay về Đấy Giá Hội.
•••
Ma Thú Sơn Mạch.
Sau khi 3 người Vân Vận, Lâm và Minh Nguyệt dùng xong bữa ăn thì bây giờ Lâm đang rảnh rỗi mà lấy ra Hồn Cầm để gảy Nguyệt Hồn Khúc.
Lâm sau khi đã thông thạo việc gảy cầm với mức tối đa thì hắn phát hiện một điều thú vị đến từ Nguyệt Hồn Khúc. Đó là Nguyệt Hồn Khúc ngoài khả năng chữa trị linh hồn ra thì còn gia tăng tốc độ tu luyện cho người nghe.
Tình tang...
Hiện tại, Lâm đang gảy đàn, kế bên Vân Vận cùng Minh Nguyệt đang lắng nghe từng giai điệu mà bắt đầu tu luyện.
Đấu Khí trong thiên địa bắt đầu luân chuyển, tập trung về Hồn Cầm và phân phát ra cho 2 nữ. Do Lâm là trường hợp riêng biệt nên có nhiều Đấu Khí cũng không hấp thụ được.
Vân Vận bắt đầu hấp thu Đấu Khí ngày một nhiều, tu vi từ Đấu Hoàng Tam Tinh đã bắt đầu tịnh tiến đi lên. Bên cạnh, Minh Nguyệt cũng không kém khi mà từ Lục Giai Ma Thú, khí tức cũng bắt đầu tăng lên.
Cứ như vậy, trải qua thêm 5 ngày.
Lâm cũng ngừng việc gảy đàn bởi vì Đấu Khí của hắn cũng đã gần cạn. Bởi vì lần này, Lâm gảy đàn để hỗ trợ tu luyện, việc hao tổn Đấu Khí nhiều hơn bình thường, thậm chí là gấp đôi nên thời gian hắn cầm cự cũng chỉ có giới hạn.
“Chàng vất vả rồi!”
Ngay khi Lâm ngưng gảy đàn thì Vân Vận cũng đã mở ra đôi mắt xinh đẹp, động lòng người của nàng. Nàng bước đến trước mặt Lâm, tay lấy khăn tay lau mồ hôi cho hắn.
Vân Vận sau khi được Lâm hỗ trợ tu luyện đã đạt đến tu vi Đấu Hoàng Ngũ Tinh. Chỉ trong 5 ngày từ Đấu Hoàng Tam Tinh nhảy đến Đấu Hoàng Ngũ Tinh, quá ảo diệu rồi.
“Chủ nhân thật lợi hại a!”
Lúc này, Minh Nguyệt cũng đã mở mắt ra. Tu vi của nàng đã chạm đến ranh giới giữa Lục Giai Ma Thú và Thất Gia Ma Thú, có thể không kích động sao?
“Vậy sao! Vậy các nàng tối nay phải thưởng cho ta đấy nha!”
Lâm cười nói. Bất quá, khi nghe Lâm nhắc đến tối nay thưởng cho hắn thì cả 2 vẻ mặt đỏ ửng nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.