Anh sau khi đắp mền cho cậu rồi định quay người bước đi thì bị cậu giữ tay lại , cậu đang mở mắt nhìn anh. hỏi.
- Ngươi đi đâu.
- Ta đi ra ngoài giao một số việc cho Liên sẽ quay lại ngây
- Ngoan ngươi ngủ trước đi ta quay lại ngây.
- Ừ.
Cậu thả tay ra rồi nhắm mắt lại mà ngủ. Anh nhìn cậu dễ nói chuyện nghe lời ngoan ngoãn như vậy lại nghĩ đến lúc nãy. Thật khác với cậu hiện giờ một người thật khó hiểu. Nhưng anh nguyện ý chờ đợi cậu, đợi cậu chính miệng nói với anh.
Anh bước ra ngoài cửa thì Liên đột ngột xuất hiện bên cạnh anh. Cuối người chấp tay.
- Vương gia
- Có tin tức gì không.
- Không có , mọi thứ về Nhật Huy thiếu gia đều không có tung tích gì.
- Sau có thể , hoặc em ấy có địa vị không thể nào thấp
- Người đứng sau em ấy là ai đây.. Thật không thể đoán được.
Liên nhìn anh một chút rồi mới nói.
- Vương gia Vương phi đang không được khỏe ngài nên vào trong với ngài ấy.
Anh nghe hai từ Vương phi từ miệng của Liên thì bên trong như nở hoa mà, phớt tay áo nói
- Được về đi. Đi đến phòng thu chi bảo tăng thêm tiền
- Vâng cảm ơn Vương gia. Chúc Vương gia Vương phi buổi tối vui vẽ
Anh rất hài lòng với câu nói của Liên càng thích người khác gọi cậu là Vương phi. Còn về phía của Liên thì thân tâm kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-bao-toi-tieu-tien/2464902/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.