“Lũ bần dân đê tiện, chúng luôn thực phiền phức! Đi thôi, là một quý cô cao quý, đừng đứng ngây ngô giữa đường nói chuyện. Việc đó thật sự rất vô lễ!”
Lacy xòe quạt đủng đỉnh bước đi.
“A? A!”
Lâm Y Thần có chút ngốc vội vàng đuổi theo Lacy.
Giống như là hai người hoàn toàn khác biệt luôn! Khi mặc lên mình bộ đầm xòe lộng lẫy ẩn ẩn lóe lên từng tia ngân quang lập lòe từ những hoa văn, đeo trang sức sang quý, Lacy khí chất thay đổi. Tôn quý cùng ngạo mạn, khinh miệt cùng tự tin, Lâm Y Thần cảm giác để khí không đủ. Theo như tiểu thuyết thì cái này gọi là khí tràng cao hai mét tám!
“Ánh mắt, nhìn thẳng, đi đường không nên nhìn ngang ngó dọc như một kẻ quê mùa chưa nhìn thấy người bao giờ như vậy! Thật sự rất… thổ!”
“Bước chân, thu nhỏ lại, là một quý cô, đi đường xoạc quá to không thấy xấu hổ sao?”
“Sống lưng đứng thẳng! Quý cô Anna, ngài hiện tại là năm tuổi hay 500 tuổi mà đi như cụ già như vậy?”
“Hai tay vung như đuổi ruồi như vậy, xin hỏi, quý cô Anna đang đuổi con gì?”
“Quý cô Anna, đầu ngài là đầu con lật đật hay sao?...”
Lâm Y Thần: ……..
Cô đã không nhận ra rằng ngây ngốc, logic kỳ quái Lacy lại có một mặt khác biệt như vậy. Miệng không những độc ác mà còn rất ác liệt.
Đầu cùng ánh mắt của Lacy vẫn luôn ở tư thế thẳng tắp, vậy mà có thể phán xét Lâm Y Thần chậm nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ban-tay-vang-no-manh/3133758/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.