Đã trở lại.
Không biết có phải nghèo quen hay không, một lần nữa trở lại cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi của 1809, Lâm Y Thần đột nhiên cảm thấy dù cho có bị tạp một mồm đầy cát cũng dễ chịu vô cùng.
Quả nhiên là chịu ngược đãi quen sao?
Lâm Y Thần mặt vô biểu tình phun nước bọt sàn sạt đầy đất cát.
“Ký chủ…”
Hệ thống vốn định nhắc nhở Lâm Y Thần chú ý vệ sinh nhưng ngay sau đó ánh mắt liền trợn to.
Ý, sẽ không chết máy luôn rồi chứ?
Lâm Y Thần cúi đầu nhìn cứng người 1809 có chút sầu lo.
Cũng không phải là hai bên có bao nhiêu tình cảm, chỉ là hệ thống mà xảy ra vấn đề, có lẽ cô sẽ bị nhốt ở chỗ này vĩnh viễn. Nghĩ thôi đã thấy kinh tủng được không?
“Ký… ký… ký chủ…”
“Định bán cân hay sao mà ký với không ký nhiều vậy?” Thấy hệ thống không xảy ra vấn đề, Lâm Y Thần tàn nhẫn đem nó quẳng sang một bên.
“Ký chủ, chúng ta có tích phân!” Hệ thống cũng không bất mãn gì nhanh chóng lăn lông lốc đứng lên hưng phấn nói.
“Tích phân?”
Lâm Y Thần ngạc nhiên.
Lần này hai người tiến thế giới kia hoàn toàn là không có việc gì tìm việc. Không bị mạt sát đã là niềm vui ngoài ý muốn, vậy mà còn có tích phân?
“Đúng vậy, đúng vậy. Vừa đến trướng!” 1809 hạnh phúc ôm xẻng quay vòng.
“Có bao nhiêu tích phân?”
Thấy hệ thống hạnh phúc như vậy, Lâm Y Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ban-tay-vang-no-manh/3133704/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.