Nhìn Ngạ quỷ cõng ba lô phụ trọng chạy như bay, Lý Giai tâm thần thoáng hoảng hốt. Quả nhiên vô tri chính là phúc sao?
Mỗi biết thêm một chút thông tin, biết thêm đôi ba điều chưa hẳn là chân tướng chân tướng, Lý Giai lại một lần cảm thấy bản thân bé nhỏ đến không tưởng được. Càng tiếp cận chân tướng lại càng thấy nhiều chuyện thật sự quá khó tiếp thu.
Có lẽ, đây cũng là một lần kỳ ngộ đi.
Có mấy ai trong đời có cơ hội bị ép trưởng thành trong môi trường tàn khốc đến như vậy đâu? Một cái cơ hội tốt nhất không nên đến.
Lý Giai lần này không theo đuôi Ngạ quỷ.
Hiện tại thành phố một mảnh hoang tàn, người sống chưa biết thế nào, cô cũng rất lo cho ba mẹ cho nên bọn họ tách ra ở đây. Thần kỳ là, có lẽ đã xác định được mục tiêu, Lý Giai cũng không cảm thấy khó qua dù cho tương lai sẽ gặp phải kết quả như thế nào.
“Trưởng thành rồi!”
Lý Giai thở dài vuốt ve ảnh gia đình ba người cười hạnh phúc trong điện thoại. Chỉ có đầu ngón tay run rẩy cho thấy cô cũng không bình thản như vậy.
…
Lâm Y Thần vẫn luôn biết Lâm Tuyết cùng Trần Minh là trời sinh một đôi, có nhiều điểm hai người giống nhau đến không tưởng. Giống như cách bóp cổ cổ lúc này, hình ảnh quá quen thuộc đi.
“Dị năng?”
Mặc dù bị thương nặng nhưng sức chiến đấu của Trần Minh hiển nhiên vẫn cao hơn con gà mờ Lâm Y Thần rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ban-tay-vang-no-manh/3133695/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.