“Oa! Nơi này phong cảnh cũng đẹp quá đi! Nhìn từ trên này nhìn xuống người như con kiến luôn!” Lý Giai không hề hình tượng ghé sát vào cửa sổ nhòm xuống mặt đất.
“Đúng vậy!”
Lâm Tuyết ngồi ở bàn làm việc gật đầu phụ họa.
“E hèm! Ở trong mắt ta chúng sinh liền chỉ là con kiến! Thứ ta muốn là cả thiên hạ này! Ngày mai để cho Lý thị phá sản đi!” Lý Giai chắp tay sau lưng giọng nói tràn đầy vẻ thâm trầm.
“Thật sao? Vậy để mình liên lạc với bộ chiến lược lên kế hoạch làm Lý gia tòa soạn báo phá sản đi!” Lâm Tuyết nghiêng đầu nhìn Lý Giai nói.
“Chủ tịch tha mạng!”
Veo một cái, Lý Giai liền quỳ xuất hiện bên chân Lâm Tuyết gào khan.
“Không phải muốn phá sản sao? Giúp cậu toại nguyện!”
Lâm Tuyết nhìn Lý Giai ánh mắt đầy hài hước.
“He he, ngài đại nhân có đại lượng tha thứ tiểu nhân lỗ mãng!” Lý Giai vô cùng chân chó vừa đấm vừa bóp đùi cho Lâm Tuyết. Quả thực da mặt cô nương này dày chưa từng thấy.
“Nếu không tha thứ thì sao?”
“Lâm Tuyết đại mỹ nhân! Nếu như ngươi đã bá đạo như vậy, nhân gia thân xác này đành trao cho ngươi vậy! Giữa việc phải lưu lạc đầu đường, nhân gia đành, hức hức, để ngài bao dưỡng chứ làm sao bây giờ. Ngài yên tâm, gia tộc phá sản thù, nhân gia nhất định sẽ ở trên giường gấp bội dâng trả… Chỉ là ngài cũng nên nhẹ nhàng chút! A~”
Nhìn Lý Giai biểu diễn tuyệt kỹ biến sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ban-tay-vang-no-manh/3133593/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.