Yasuo phun ra ngụm máu lớn.
Từ hôm qua tới giờ, hắn liên tục bị truy tung, trên người vẫn còn 2 mũi tên găm sau lưng.Cay đắng là, đám kia rất thính a, hắn chậm trễ là liền bị đuổi kịp.
Chỉ đến khi chiều tối hắn mới tạm thời cắt đuôi được một chút.
Phi than trong đêm liền hướng rừng núi mà chạy đến khi kiệt sức ngã xuống.
…
‘Mẹ…..’
Hắn lại nhớ đến lúc nghe 2 người trò chuyện,công chúa a, người ta đâu rảnh làm một góa phụ thường tình, ở đây có quyền thế….ngươi bị bỏ rơi, thêm một lần nữa…
Hắn cảm thấy đau đớn, vẫn là thân cô thế cô.
KHÔNG!!!
Dường cả nỗi lòng hắn muốn thét lên, thét lên thật lớn…
Yasuo bừng tỉnh.
-Ngươi tỉnh rồi???
Vừa thấy người, Yasuo bật ngược lại dậy, thanh Katana tuốt vỏ nơi tay, lưỡi kiếm sắc bén kề sát cổ đối phương.
-Tỷ tỷ…
Cạch.Tiếng cửa mở ra.
-Ngươi làm gì tiểu thư!!! Mau dừng lại.Tiểu thư chính là người cứu ngươi đó!!!
-Cứu ta.!!!
Hắn cười gằn.
-Vậy chắc đám người đêm qua xuất hiện cũng là để cứu ta đó hả.
Âm thanh lạnh lùng hỏi ngược lại.
-Người nào??? Thực sự ta không biết!!!
Nhìn cô gái bình tĩnh trả lời, hắn cũng chú ý, không nửa điểm nói dối.
-Tên vong ân, còn không mau buông tiểu thư ra!!!
-Lan Hoa, ngươi quay về trước, báo họ rằng ta tu luyện có chuyển biến nên chưa quay về được.
-Nhưng mà…
-Đi!!!
-Vâng thưa tiểu thư.
Cô hầu gái đi rồi hắn mới dám buông xuống thanh kiếm.Trào ngược lên miệng một ngụm máu tươi.Cô gái đỡ lấy hắn.
-Ngươi không sao chứ!!!
-Ta hỏi cô, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ba-dao-cuc-pham/1849774/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.