Nói chuyện một lúc y cuối cùng cũng phản ứng được rằng mình quên báo cho cha mẹ chuyện muội muội đã tỉnh lại. Tuệ Phong đứng bật dậy dưới con mặt kinh ngạc của hai người, ánh mắt y sầu não nhìn Lưu Tuệ Nhiên.
Tỉnh thì tỉnh thật đấy, nhưng bên trong lại không phải 'Lưu Tuệ Nhiên' kia. Tuệ Phong chợt thấy đau lòng cho cha mẹ Lưu, sinh ra hai người con nhưng cả hai đều bị chiếm cứ thân xác.
Tuệ Nhiên nghiêng đầu đầy chấm hỏi nhìn ca ca, đột nhiên huynh ấy đứng dậy làm gì nhỉ?
Như để trả lời thắc mắc trong lòng nàng, Tuệ Phong không nhanh không chậm mà nói.
"Ta chưa thông báo cho cha mẹ về chuyện muội đã tỉnh."
Tuệ Nhiên à lên một tiếng rồi sau đó bỗng nhiên trầm mặc. Lang Nhất Hàn nghe lén được chuyện cũng hiểu được nguyên nhân nên cũng chỉ im lặng.
Đang lúc rối rắm không biết phải thế nào thì cha mẹ Lưu đã từ bên ngoài bước vào. Nghe hạ nhân nói hai người đến phòng của nữ nhi hai người cũng gấp rút đi theo, hai người thầm nghĩ Lang Nhất Hàn nội công thâm hậu, biết đâu được hắn sẽ chẩn đoán được bệnh của nữ nhi nhà mình.
Vừa bước vào hai người đã bị khung cảnh trước mặt làm cho á khẩu. Lưu phu nhân hoàn hồn đầu tiên, hai mắt rơm rớm nước mắt chạy đến ôm chầm nữ nhi đáng thương.
"Nhiên nhi... hức... con tỉnh rồi... hức... mẫu thân vui quá..."
Tuệ Nhiên ánh mắt cầu cứu nhìn Tuệ Phong nhưng y chỉ biết lắc đầu thở dài, sau đó nhìn em gái đầy bất đắc dĩ.
Tuệ Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397171/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.