Tuệ Phong hét lớn bảo mọi người cách xa nó ra, nhưng những dây leo dường như có linh tính, từng dây to lớn xông đến bắt lấy đám người. Tuệ Phong chật vật tránh né, đồng thời điều khiển Dương Nguyệt chém đứt mấy sợi dây.
Thân dây được bao bọc bởi lớp gai cứng cáp khiến Dương Nguyệt cũng rất khó khăn khi tìm chỗ yếu của nó để chém xuống. Cuối cùng là bị nó đánh văng.
Các dây leo nhanh chóng lao đến túm chặt lấy Tuệ Phong, may sao y đã nhanh tay ném cục bông ra ngoài trước.
Gai nhòn đâm vào da thịt khiến nó rướm máu, Tuệ Phong khẽ nhăn mặt chịu đau. Cuối cùng vì bị siết quá chặt, đau đến độ ngất đi.
Cục bông hai mắt đỏ lừ chứa đầy lửa giận, ma khí quanh thân bùng nổ bao bọc lấy thân người nhỏ bé, nụ hoa kia cũng cảm nhận được uy hiếp mà e dè, thân dây leo nữa muốn tiến tới nhưng lại sợ hãi mà rụt lại.
Làn khói đen của ma khí tản đi hiện ra một nam nhân, hai mắt đỏ như màu máu nhìn nụ hoa đầy chết chóc, hắn chầm chậm đi tới, nụ hoa sợ hãi co rúm người lại.
Lại nhìn qua Tuệ Phong mặt mày trắng bệch ngất xỉu bên kia, lửa giận trong lòng bùng phát, hắn nhảy lên cao, ma hỏa trong tay tụ lại mang theo sức mạng kinh hồn, không thương tiếc mà đánh xuống trung tâm nhụy hoa.
Tiếng gào thét rợn người vang vọng nơi rừng sâu. Tuệ Phong dần dần lấy lại được ý thức, mắt hơi hé mở mơ hồ nhìn tràng cảnh trước mắt.
"Lang... Hàn?"
Sao đệ ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397168/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.