Nhìn đám người đứng bất động xung quanh mình Lý Mộc Hiên khẽ thở phào, đang định đi đến kiếm tra thì những người đó đột nhiên ngã ập xuống, may sao có Vu Bân nhanh ta kéo y ra, nếu không thì cơ thể nhỏ nhắn của y đã bị cái cơ thể to xác này đè bẹp rồi.
Lý Mộc Hiên vuốt ngực thở phào sau đó chầm chậm đi đến chỗ một người đang nằm bất động, Vu Bân phía sau có chút lo lắng lên tiếng.
"Cẩn thận."
Lý Mộc Hiên mỉm cười gật đầy ý bảo không sao rồi ngồi xuống cạnh người đó xem xét, đưa tay nở mắt của người kia ra, nhìn thấy tròng mắt đã trở lại bình thường, y mới thở phào một tiếng.
"Xem ra chỗ kia đã được giải quyết rồi, đại sư huynh chúng khiêng người vào trong thôi."
"Được."
'Cộp cộp'
Lưu Tuệ Phong cùng Lang Nhất Hàn cùng nhau đi sâu vào đống đổ nát, bọn họ còn phải tìm ra nguyên nhân gây độc cho dòng nước.
"Phong ca cẩn thận dưới chân một chút, không chừng sẽ có cơ quan."
"Ta biết rồi."
Vừa dứt lời viên gạch dưới chân y liền lún xuống, Tuệ Phong giật giật khóe miệng, xui tới như vậy sao, vừa nói xong mà đã...
Cơ quan lập tức được khởi động, hàng loạt mũi tên từ tứ phía lao đến, Tuệ Phong hốt hoảng triệu Dương Nguyệt ra để chặn tên, bên Lang Nhất Hàn cũng không khá hơn là bao, cứ tiếp tục như vậy thì không ổn.
Hắn nhanh chóng di chuyển đến chỗ Lưu Tuệ Phong, một tay tích tụ linh lực tạo ra một quả cầu lửa bắn thẳng về phía bức tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397159/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.