“Nói xong chưa?”
Dương Mặc mất kiên nhẫn cắt ngang hai người, sắp chết đến nơi rồi còn nói nhiều, sao sư huynh của hắn có thể dạy ra tên đệ tử ngu ngốc như vậy chứ.
Tuệ Nhiên lúc này bước lên một bước, mím môi nhìn Dương Mặc một chốc rồi nói.
“Bây giờ ta không cần cái điều ước kia nữa, ngươi tha cho bọn họ đi.”
Dương Mặc cười khẩy
“Ngươi nghĩ ta quan tâm cái điều ước ngớ ngẩn của ngươi à?”
“…”
“Không muốn chết thì né qua một bên, có khi lát nữa ta thương tình cho ngươi về lại thế giới của mình.”
“Không! Ta không để ngươi làm hại huynh ấy đâu!”
Tuệ Nhiên dang hai tay đứng chắn phía trước Tuệ Phong, nàng biết làm vậy cũng không có ích gì, chỉ là nàng không cam lòng nhìn ca ca mình bị hắn làm hại.
Tuệ Phong nhìn Dương Mặc, tay cũng siết thành quyền, y lúc này thật muốn đánh với hắn một trận ra trò, nhưng trong người lại có tý linh lực nào, cảm giác bất lực khiến y khó chịu vô cùng.
“Phiền phức!”
Dương Mặc phất tay, một đạo linh lực phóng ra, mạnh mẽ hất Tuệ Nhiên qua một bên. Thân người nàng đập mạnh vào cây cột lớn, máu lập tức phun ra rồi ngã xuống, thân thể đau đớn tê liệt.
“Tuệ Nhiên!!!”
“Lo cho mình đi!”
Dương Mặc vươn tay, dùng linh lực kéo Tuệ Phong đang chạy về phía Tuệ Nhiên lại.
Linh lực cường hãn cuốn quanh cổ khiến Tuệ Phong hô hấp khó khăn. Cả người được nâng lên cao, Tuệ Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/3506496/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.