Đuổi một lúc Lang Nhất Hàn bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng lắm, hướng đi này đang dẫn đến lãnh thổ Ma Tộc, thêm chút nữa chẳng phải là tới Ma Cung của hắn hay sao?
Lang Nhất Hàn đáp xuống, hóa thành hình người. Tống Minh nhìn cung điện nguy nga có phần ảm đạm trước mặt cũng biết đây là nơi nào.
Cổng lớn mở ra, Bạch Âm từ từ bước đến trước mặt hắn hành lễ. Lang Nhất Hàn gật nhẹ đầu rồi hỏi thẳng chuyện bên trong.
“Vu Tịnh Diên đã bị nhốt lại, còn người kia… đã thoát.”
Lang Nhất Hàn nheo mắt.
“Tự thoát sao?”
Bạch Âm quỳ xuống.
“Mong Tôn Thượng trách phạt”
Quay về thời điểm đó, y và Bạch Tử Y cùng nhau giao chiến, với sự tức giận của mình y đã chiếm thế thượng phong, vốn có thể đem Bạch Tử Y tiêu diệt trả thù cho gia đình, nhưng cuối cùng vẫn là xuống tay không được, dù sao trong lòng y vẫn luôn nhận người ca ca này.
Lang Nhất Hàn cũng không truy xét chuyện này, hắn nói ngắn gọn tình hình hiện tại cho Bạch Âm rồi cùng nhau phân luồng tìm kiếm.
Khí tức của tên kia biến mất ở đây, chắc chắn hắn đang lẩn trốn ở đâu đó tại Ma Cung này.
Bạch Âm thầm nghĩ có thể Bạch Tử Y biết chuyện, vì lúc trước hắn có nhắc qua một lần. Y siết chặt tay, xem ra vẫn phải tìm gặp một lần nữa.
“Đại sư huynh!!!”
Vu Bân chống nửa thanh kiếm khụy xuống, mặt nhăn lại phun ra một ngụm máu đỏ tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/3506494/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.