Hai người tâm tình đủ mọi thứ chuyện mà không mảy may biết rằng có người ở bên ngoài đang lắng nghe.
Tiểu Linh Đan sau khi trở về gấp rút trở về phòng thuốc tìm đủ loại thảo dược để phòng ngừa, được một lúc thì thấy Tuệ Nhiên thất thỉu đi vào, Tiểu Linh Đan liền kéo nàng đến giúp mình.
Tuệ Nhiên tay phân loại thuốc nhưng đầu óc vẫn còn đang quanh quẩn trong câu chuyện của ca ca mình và Lang Nhất Hàn.
Nếu đã không liên quan đến Ma Tộc kia, vậy có khi nào có khả năng đến cái người nam nhân bí ẩn kia không.
Mím môi chịu đựng cơn đau từ sâu bên trong tâm hồn, chính nó cũng nhắc nhở đến việc tìm kiếm An Hồn Châu. Nhưng đến một thông tin cỏn con cũng không có, nàng đi đâu mà tìm nó chứ. Giờ muốn tìm nam nhân đó để hỏi chuyện cũng chả biết nơi nào, thật sự chuyện này quá khó cho nàng rồi.
Mộc Hiên lách người nhẹ nhàng xuyên qua từng tán cây lớn không gây ra chút tiếng động, tốc độ giữ vững mà bám đuôi theo đoàn người, động thời vận công thu khí tức mình lại để tránh phát hiện.
Bám theo một lúc, vừa ngước mắt lên đã thấy mình đi đến một vùng đất xa lạ, cảm nhận khí tức xung quanh lại cảm thấy như của Ma Tộc.
Mộc Hiên nheo mắt nhìn vào cái hang động ở đằng kia, chẳng lẽ thật sự là do Ma Tộc làm sao? Không biết sẽ là nhân vật nào đây.
Mộc Hiên vẫn đứng yên trên cây quan sát động tĩnh bên dưới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/3506490/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.