Biểu cảm trên gương mặt Lang Nhất Hàn trở nên vui tươi hơn, hắn nắm chặt lấy hai bàn tay mềm mại của y, hai mắt sáng người, miệng nở nụ cười tươi rói.
“Huynh muốn phạt ta thế nào cũng được, chỉ cần huynh không ghét bỏ ta.”
Nhan sắc của tên này đúng thật không phải chuyện đùa, Tuệ Phong nhìn mà ngại đến đỏ mặt, mắt đảo ra chỗ khác, lắp bắp nói.
“Hừ, tất nhiên phải phạt, giờ biến hình ta coi được chưa?”
Lang Nhất Hàn vui vẻ gật đầu, chỉ thấy hắn nhắm mắt một cái liền hóa thành cục bông nhỏ nhảy lên người y mà dụi.
Tuệ Phong hơi ngơ ngác sau đó đem cục bông ôm lên, nhìn cái lưỡi luôn thè ra đầy ngu ngốc của nó, lại liên tưởng đến khuôn mặt đẹp trai ngời ngợi của ai kia, trong lòng có chút bất lực.
“Đây là hình dáng thật rồi à?”
Y chính là không tin một Ma Tôn khiến người người sợ hãi như hắn lại có hình dạng đáng yêu thế này.
Quả nhiên khi nghe y hỏi xong cục bông nhỏ lắc đầu rồi lại tiếp tục biến hình.
Một vầng sáng chói lóe lên, Tuệ Phong bất giác đưa tay lên che mắt.
Từ trong vầng sáng bước ra một đại lang cao bằng một người trưởng thành, lông trắng mềm mượt khẽ rung nhẹ, đôi mắt của nó đỏ như máu, giữa trán còn có một ấn ký đỏ rực không ngừng sáng lên.
Đại lang từng bước hùng dũng bước đến trước mặt Tuệ Phong.
“Phong ca, đây mới thật là nguyên hình của ta”
Tuệ Phong ngẩn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/3506487/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.