Editor: Hepc
Còn nhớ rõ năm ấy là nghỉ hè, Quyền Sơ Nhược mặc áo đầm màu trắng, thắt hai bím tóc, cả ngày đều ở nhà làm bài tập.
Năm đó cô mười bảy tuổi. Cũng không giống như những thiếu nữ xinh đẹp cao quý đang cầm ngôn tình nghĩ về bạch mã hoàng tử kia. Cô sử dụng toàn bộ thời gian có thể để chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học.
Mặc dù thời gian coi như đầy đủ, nhưng cô cũng không dám qua loa khinh thường.
Bởi vì từ lúc bắt đầu, trong lòng cô vẫn có một nguyện vọng, muốn thi đậu học viện quân sự.
Cũng rất nhiều người hỏi cô, cô gái xinh đẹp như em, tại sao muốn đi làm lính, sao không làm giáo sư đại học, hoặc là ra nước ngoài học không phải tốt hơn sao.
Mỗi lần như vậy Quyền Sơ Nhược đều chỉ cười cười, thuận miệng qua loa lấy lệ nói: "Em thích quân trang."
Đúng, thật sự cô thích quân trang. Nhưng cô chỉ thích bộ dáng người đàn ông kia mặc quân trang.
Trong lòng cô, anh ấy mặc quân trang đặc biệt rất đẹp trai.
Khi đó là ước mơ bí mật nơi đáy lòng Quyền Sơ Nhược.
Sau giữa trưa ánh mặt trời khốc nhiệt, ve sầu ẩn giấu ở phía sau lá cây, không ngừng kêu lên. Lúc này trong đại viện, hết sức an tĩnh, Quyền Sơ Nhược từ gian phòng ban công trộm leo xuống, thừa dịp người lớn đang ngủ trưa, lại chuồn đi tìm Liêu Phàm chơi.
Nhà họ Quyền xếp ở hàng thứ nhất, nhà họ Liêu xếp ở hàng thứ ba. Nhà trong đại viện sắp hàng, cũng là theo cấp bậc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thuc-hoan-gia-yeu-ve-quyen-so-nhuoc/94017/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.