"Anh còn muốn hôn, hôn không đủ, làm thế nào?"
Giọng bên tai nỉ non làm say lòng người, Quyền Sơ Nhược ưm một tiếng, không có chút hồi hộp nào ngửa đầu đáp lại nụ hôn nóng bỏng tê dại nửa người của anh.
Hai cỗ thân thể quấn quít, té ở trên giường lớn mềm mại. Quần áo trên người cả hai từng món một rơi xuống đất, trong không khí lững lờ hơi thở nóng rực, có thể thiêu đốt người.
Ban đêm gió nhẹ, rèm cửa màu trắng bay lên cuồn cuộn. Một trận gió đêm lạnh lẽo thổi tới, khiến đại não hỗn độn của Quyền Sơ Nhược chốc lát tỉnh táo lại. Cô mở mắt, nhìn đến hai cánh tay của bản thân ôm thật chặt cổ của Lục Cảnh Hanh, cái loại lực độ giữ chặt đó, khiến cô ngượng ngùng.
Làm sao lại ôm chặt như vậy? Chủ động như vậy?!
"Ưmh ——"
Trên môi hung hăng đau nhói, Quyền Sơ Nhược uất ức nhíu mày, hai mắt ướt nhẹp nhìn anh chằm chằm, "Tại sao cắn em?"
"Không cho suy nghĩ khác." Bàn tay Lục Cảnh Hanh rộng mở rơi xuống, bỏ một món cuối cùng trên người cô xuống.
Ngón tay người đàn ông thon dài lướt qua, chọc thân thể nhạy cảm của Quyền Sơ Nhược run rẩy. Cô cắn môi, ủy ủy khuất khuất nhìn anh, cũng không nói chuyện, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.
Khóe mắt Lục Cảnh Hanh trầm xuống, động tác trong tay đột nhiên dừng lại. Anh chưa từng thấy vẻ mặt Quyền Sơ Nhược mê người như vậy, dạng ánh mắt hờn dỗi, ngực anh nóng một chút, miệng nhếch lên độ cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thuc-hoan-gia-yeu-ve-quyen-so-nhuoc/2846415/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.