Editor: Rùa Lười
____________________________________
Y tá bưng khay thuốc đi ra ngoài, hô hấp của người đàn ông trên giường dần ổn định trở lại. Sau khi tiêm thuốc hạ sốt, nhiệt độ cơ thể của Liêu Phàm từ từ giảm xuống, tầng hồng hồng trên đôi má cũng nhạt dần.
Quyền Sơ Nhược ngồi bên giường bệnh một lúc lâu rồi mà chẳng hề động đậy gì. Bên ngoài cửa sổ, từng tia nắng chiều đỏ rực chiếu vào trong phòng, từng tia nắng đỏ đó như đang trêu chọc tình cảm con người ta.
Nơi xa xa, tia sáng cuối cùng cũng đã nhường chỗ cho bóng tối, bóng tối vô biên bao trùm hết cả mặt đất.
Khẽ giơ tay đặt lên trán anh, so với vừa nãy, nhiệt độ đã giảm không ít rồi. Quyền Sơ Nhược đắp lại chăn cho anh, đôi mắt đen không kìm được mà nhìn vào khuôn mặt tiều tụy của người đàn ông.
Liêu Phàm.
Thầm gọi cái tên này trong lòng, Quyền Sơ Nhược cảm thấy chua xót trong lòng. Từ khi gặp anh lúc năm tuổi, cô liền dùng hết mọi biện pháp để đến gần anh hơn.
Nhưng đến cuối cùng cô lại tuyệt vọng mà buông tay, cô không thể không lựa chọn từ bỏ.
Nhưng tại sao, lại để cho cô nghe thấy câu nói thầm thì đó? Tại sao, lại để cho cô nhìn thấy anh, nhìn thấy ánh mắt cô đơn tuyệt vọng của anh?
Liêu Phàm, anh thật đáng hận!
Đẩy cửa phòng bệnh ra, Quyền Sơ Nhược cầm túi xách đi ra ngoài. Người bảo vệ vẫn đứng ở bên ngoài cửa, anh thấy cô ra ngoài thì lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thuc-hoan-gia-yeu-ve-quyen-so-nhuoc/2846392/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.