Editor: Hepc
Say rượu cộng thêm túng dục, sáng ngày hôm sau, Quyền Sơ Nhược mệt muốn chết. Dĩ nhiên, khẳng định cô không phải muốn mình chết thực, mà là nghĩ muốn người đàn ông bên cạnh đi chết đi!
Cánh tay người đàn ông đè ở trước ngực, Quyền Sơ Nhược cảm thấy khó thở. Cô lật người không được, chỉ có thể nhấc chân lui về phía sau đạp người đàn ông vẫn còn đang ngủ mê man.
"Ưmh!"
Lục Cảnh Hanh nhắm mắt lại, mày kiếm nhẹ chau lại rên lên một tiếng.
Sau vài giây, cánh tay người đàn ông để ở trước ngực cuối cùng cũng lấy ra. Quyền Sơ Nhược nhẹ nhàng thở ra đang muốn đứng dậy, nhưng bên hông căng thẳng, cánh tay của anh rơi vào hông cô mà ôm.
Bên hông Quyền Sơ Nhược căng thẳng, người đàn ông chuyển động cánh tay, trong nháy mắt lôi cô vào trong ngực, hơn nữa hai cỗ thân thể dán sát hết mức chặt chẽ.
"Lục Cảnh Hanh!" Quyền Sơ Nhược cau mày, khuôn mặt nhiễm giận. Cô muốn đẩy tay của anh ra, nhưng lại không đẩy được. Năm ngón tay anh dán sát ở bên hông của cô, cũng không chừa khe hở nào cho cô.
Lửa giận trong lòng lập tức dâng cao!
"Lục Cảnh Hanh, anh buông ra cho tôi!"
Quyền Sơ Nhược hung hăng đánh vào trên mu bàn tay của anh, tiếng động không nhỏ.
Lần này, cuối cùng người đàn ông cũng có phản ứng, hai mắt khép kín mở ra, không khỏi nhìn về phía cô: "Tại sao lại đánh anh?"
Tại sao lại đánh anh?
Quyền Sơ Nhược buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thuc-hoan-gia-yeu-ve-quyen-so-nhuoc/2846377/chuong-17-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.